KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 196

dừng lại, rồi lấy giọng trầm trọng mà nói, “Tôi sẽ
mang tấm vải liệm trở về.”

Thêm những tiếng vỗ tay nữa. Mạnh hơn. Kéo dài.

Một sự vi phạm Luật, nhưng có vẻ như là không ai
quan tâm đến điều đó.

“Nhà thờ không có quyền gì đối với vải liệm của

chúng ta.” De Roquefort hét lên át tiếng vỗ tay.
“Trưởng giáo của chúng ta Jacques De Molay, đã bị
tra tấn, bị hành hạ, rồi bị thiêu sống. Nhưng tội lỗi
của ông là gì? Đã là một nô bộc trung thành của Chúa
và Giáo hoàng. Di sản của ông không phải di sản của
họ. Đó là di sản của chúng ta. Chúng ta có đủ các
phương tiện để hoàn thành mục tiêu đó. Và điều đó
sẽ được thực hiện dưới thời nắm quyền của tôi.”

Giám quản đưa lá cờ beauseant, cho người đứng

cạnh mình cầm, tiến lại gần De Roquefort, và đợi cho
đến khi tiếng vỗ tay lắng xuống. “Thế còn những
người không tin vào lời cha thì sao?”

“Cứ tìm sẽ thấy, cứ gõ sẽ mở.”
“Thế còn những người không lựa chọn điều đó thì

sao?”

“Phúc Âm cũng rất rõ ràng về chuyện đó. Thương

thay cho ngươi bị quỷ sứ nắm lấy phần hồn.”

“Cha là một con người nguy hiểm.”
“Không, Giám quản, cha mới là một mối nguy

hiểm. Cha đến với chúng ta rất muộn và với một trái
tim yếu ớt. Cha không biết gì về những nhu cầu của
chúng ta, mà chỉ biết đến những gì mà cha và Trưởng
giáo của cha nghĩ về những nhu cầu của chúng ta. Tôi
đã hiến dâng cả cuộc đời cho Dòng. Không có ai
ngoài cha nghi ngờ năng lực của tôi. Tôi vẫn luôn
trung thành với lý tưởng rằng thà phá bỏ còn hơn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.