KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 252

thanh bên ngoài những bức tường đều rất khó có thể
nghe thấy. Thêm nữa, nếu De Roquefort đã đoán
trước được rằng ông sẽ chạy trốn, hẳn là sẽ có thêm
các giáo hữu đợi sẵn họ ở những nơi khác.

Những cái bàn và ghế dài trong phòng ăn không có

một bóng người. Mùi xào nấu tỏa ra từ trong bếp. Ở
hốc tường dành cho diễn giả khoét vào tường cao
khoảng ba feet, một giáo hữu mặc áo choàng dài
đang đứng, tay cầm một khẩu súng trường.

Giám quản lăn xuống dưới một cái bàn, dùng bọc

vải của mình làm đệm, và Geoffrey tìm chỗ trốn bên
dưới một cái bàn khác.

Một viên đạn bắn thẳng xuống mặt bàn gỗ sồi.
Geoffrey lăn ra và bắn hai phát, một trong số đó

trúng được vào kẻ tấn công họ. Người đàn ông loạng
choạng, rồi rơi xuống khỏi hốc tường.

“Con đã giết anh ta rồi à?” Giám quản hỏi.
“Con hy vọng là không. Con nghĩ là đã bắn trúng

vai.”

“Chắc là nặng hơn đấy.”
“Giờ thì quá muộn rồi.”
Họ đứng dậy. Nhiều người chạy từ trong bếp ra, tất

cả đều đeo tạp dề. Nhóm làm bếp. Không phải là một
mối lo.

“Quay trở lại trong đó đi,” Giám quản hét lên, và

không ai dám bất tuân.

“Thưa Giám quản,” Geoffrey nói, giọng đầy vẻ bồn

chồn. “Đi thôi.”

Họ rời khỏi phòng ăn qua một lối đi khác. Tiếng

người nói phía sau lưng họ, cùng với tiếng đế giày da
nện lên nền đá. Việc bắn vào hai giáo hữu có thể gây
ra sự phẫn nộ của ngay cả những người truy đuổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.