KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 254

***

De Roquefort xem xét vết thương. Vai người đàn

ông chảy máu, người giáo hữu này đang hấp hối,
nhưng anh ta đang chứng tỏ một khả năng tự kiểm
soát đáng kể, tự đấu tranh dữ dội để không rơi vào
trạng thái sốc. Gã đã cho anh ta đứng ở trong phòng
ăn vì nghĩ Giám quản có thể sẽ chạy qua lối này. Và
gã đã đúng. Điều mà gã đã đánh giá quá thấp là sự
quyết tâm của đối thủ. Các giáo hữu đã tuyên thệ là
không bao giờ làm hại một giáo hữu khác. Gã đã nghĩ
rằng Giám quản là người có đủ lý tưởng để giữ vững
lời thề. Như vậy là giờ đây đã có hai người bị bắn hạ.
Gã hy vọng sẽ không phải mang họ đến bệnh viện ở
Perpignan hoặc Mont Louis. Việc đó có thể sẽ tạo ra
những câu hỏi. Bác sĩ của tu viện là một bác sĩ giỏi
và có một phòng phẫu thuật được trang bị hoàn hảo,
nơi đã từng được sử dụng nhiều lần trong những năm
qua, nhưng ông ta cũng có những giới hạn của mình.

“Mang anh ta đến chỗ bác sĩ và bảo ông ấy chữa

cho họ ở đây,” gã ra lệnh cho một người phụ tá. Gã
nhìn đồng hồ đeo tay. Bốn mươi phút trước khi
những người cầu nguyện ở buổi kinh chính ngọ kết
thúc.

Một giáo hữu khác tiến lại gần. “Cửa ở cuối hàng

lang vẫn được khóa, đúng như cha ra lệnh.”

Gã biết là họ không thể quay ngược trở lại phòng

ăn. Giáo hữu bị thương không báo lại việc đó. Như
vậy là chỉ còn lại một khả năng. Gã cầm lấy khẩu
súng lục của người đàn ông.

“Ở lại đây đi. Không cho ai đi qua. Ta sẽ tự thực

hiện việc này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.