“Chỉ nói rằng Trưởng giáo đã báo trước một cuộc
đối đầu giữa Mark và De Roquefort. Nghĩa vụ của
Geoffrey là đảm bảo chuyện đó xảy ra.”
“Mark không đủ sức chống lại hắn đâu,” Malone
nói. “Anh ấy cần được giúp đỡ.”
“Tôi đồng ý,” Cassiopeia lên tiếng, giọng nói
thoảng qua như hơi thở, miệng không hề cử động.
“Tình thế không dễ dàng đâu,” Malone nói. “Mười
hai tên có vũ khí, còn chúng ta không có lấy một
khẩu súng.”
“Ai bảo anh thế?” Cassiopeia thì thầm.
Anh rất thích tia sáng lóe lên trong đôi mắt cô.
***
Mark quan sát kho báu xung quanh mình. Anh
chưa bao giờ nhìn thấy nhiều của cải đến thế. Những
cái hộp đựng đồ thánh chứa rất nhiều bạc và vàng, cả
tiền đồng lẫn dạng thỏi. Đó là những đồng dinar
vàng, đồng drachma bạc, và tiền Byzantine, tất cả
được xếp thành những chồng đặt sát nhau. Và đồ
trang sức. Ba cái rương đầy ắp đá quý. Quá nhiều,
vượt quá khả năng tưởng tượng. Những cái cốc và
bình thánh khiến anh chú ý, phần lớn làm bằng gỗ
mun, thủy tinh, bạc, và vàng. Một số có hình nổi ở
trên và gắn những viên đá quý. Anh tự hỏi trong đó
có những gì. Anh chắc chắn được về một cái. Anh
đọc dòng chữ viết ở trên và thì thầm: “De Molay,” đó
là một cái ống pha lê.
De Roquefort tiến lại gần.
Bên trong quách là những mẩu xương đen thui.
Mark biết câu chuyện. Jacques De Molay đã bị thiêu