KHO BÁU CỦA HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 157

đàn ông ở nhà thờ lớn muốn tôi biết điều đó. Cách gã truyền đạt một thông
điệp.”

“Xét về mặt lôgíc thì không ổn lắm.”
“Tôi biết. Không có bằng chứng. Nhưng tôi có cảm giác, và mặc dù

không phải là nhân viên làm việc trên thực địa, tôi cũng tin vào các cảm
giác của mình. Như tôi vẫn thường nói với anh đấy, không bao giờ có kết
luận đúng nếu chỉ thuần túy dựa trên các giả thuyết. Phải có các sự kiện.
Toàn bộ chuyện này thật là kỳ quái.”

“Nói với tôi về nó đi. Các Hiệp sĩ Đền thờ. Những bí mật trên bia mộ.

Các thầy tu tìm kiếm kho báu biến mất.”

Bà liếc nhìn bức ảnh của Mark đặt trên cái bàn nhỏ, chụp vài tháng

trước khi anh chết. Hình ảnh của Lars có ở khắp nơi trên khuôn mặt đầy
hứng khởi của chàng thanh niên. Cùng cái cằm chẻ, đôi mắt sáng, và làn da
ngăm đen. Tại sao bà lại để mọi chuyện tồi tệ đến thế?

“Thật lạ lùng vì nó ở đây,” Malone nói, khi nhìn thấy vẻ chăm chú của

bà.

“Tôi để nó ở đây vào lần cuối đến đây. Năm năm rồi. Ngay sau lần lở

tuyết.” Thật khó tin là đứa con trai duy nhất của bà đã chết cách đây năm
năm. Những đứa con không bao giờ nên chết đi với ý nghĩ bố mẹ chúng
không yêu chúng. Không giống như người chồng treo cổ của bà, vẫn có
được một ngôi mộ, Mark bị chôn vùi dưới hàng tấn tuyết của dãy Pyrénées
cách đây ba mươi dặm về phía Nam. “Mẹ phải chấm dứt chuyện này,” bà
lẩm bẩm về phía bức ảnh, giọng nói ngập ngừng.

“Tôi vẫn chưa chắc là chuyện đó như vậy.”
Bà cũng không.
Malone vung vẩy tờ báo. “Ít nhất chúng ta biết cần phải tìm Claridon ở

Avignon ở đâu, theo như lá thư gửi Ernst Scoville đã chỉ dẫn. Ông ta là
Royce Claridon. Có tên và địa chỉ trên báo đây. Lars và ông ấy từng là
bạn.”

“Tôi đang tự hỏi anh đã tìm ra điều đó khi nào.”
“Tôi có quên điều gì không?”
“Khó nói được cái gì là quan trọng lắm. Quá nhiều thứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.