KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 105

đại này chắn đường, - ông ta đưa tay chỉ những đỉnh núi phủ tuyết - Đất
nước này rất tuyệt diệu, vì vậy tổ tiên chúng tôi đã ở lại đây, trở thành
những người hùng mạnh, bây giờ đông như cát giữa sa mạc. Khi Tuala, vua
của chúng tôi, tập hợp các chiến binh của mình lại, thì những chiếc lông
chim cắm trên đầu của binh sĩ ngài che kín hết cả một vùng rộng mênh
mông mà mắt người có thể bao quát.

Nhưng một khi đất nước được các dãy núi bao bọc xung quanh thì quân

đội còn đánh nhau với ai?

- Không, thưa ông chủ, vẫn còn cửa thông ra ngoài, - và ông ta lại chỉ về

phía bắc. - Thỉnh thoảng quân của một đất nước xa lạ nào đó lại ào xuống
rất đông, và chúng tôi giết chết họ. Kể từ lần đánh nhau cuối cùng đến nay
đã được một phần ba đời người. Hàng vạn người bỏ mạng trong cuộc chiến
tranh ấy, nhưng chúng tôi đã giết chết những người tới đây để xâm chiếm
đất nước Cucuan. Từ đấy chưa có một cuộc chiến tranh nào thêm.

- Thế thì quân đội của các ông chắc phải buồn lắm?

- Không, thưa ông chủ của tôi, ngay khi đánh thắng những người tấn

công chúng tôi, ở đây lại xẩy ra đánh nhau. Nhưng nó là một cuộc nội
chiến. Người ta lao vào nhau chém giết như những con chó điên.

- Tại sao vậy?

-Tôi sẽ kể cho ông nghe, thưa ông chủ. Đức vua của chúng tôi hiện nay

là anh em cùng cha khác mẹ với tôi. Ngài có một người anh em cùng sinh
một ngày, và cùng bởi một người đàn bà. Theo luật lệ của chúng tôi thì
không được để cả hai anh em cùng sống - đứa yếu hơn sẽ phải chết. Nhưng
mẹ vua đã giấu đứa con yếu hơn và sinh sau của mình, vì bà yêu quý nó.
Đứa con ấy chính là Tuala, vua của chúng tôi. Tôi là em trai của ngài,
nhưng sinh bởi một người đàn bà khác.

- Rồi sau thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.