KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 107

- Không, thưa ông chủ của tôi, khi thấy vua bị giết, bà ta đã kêu rú lên

rồi ôm con bỏ chạy. Hai ngày sau cái đói đã đưa bà ta đến một ngôi nhà nào
đấy, nhưng bây giờ không còn ai muốn cho bà sữa hoặc một thứ thức ăn
nào khác, vì nói chung con người thường ghét những người bất hạnh. Tuy
nhiên, đêm đến, có một cô bé nào đó đã mang cho một ít thức ăn. Ăn xong
bà ta cảm ơn đứa bé rồi dắt con đi về hướng núi cho đến khi mặt trời mọc.
Có lẽ bà ta đã chết ở đấy. Từ bấy đến nay không ai còn nhìn thấy bà ta,
cũng như Icnôzi, con trai bà.

- Nghĩa là nếu cậu bé Icnôzi ấy còn sống, thì cậu ta sẽ là vua hợp pháp

của các ông?

- Vâng, đúng thế, thưa ông chủ. Quanh người của cậu ấy có vẽ hình con

rắn thiêng. Nếu còn sống, cậu ấy sẽ là vua. Nhưng than ôi, cậu ấy đã chết từ
lâu. Hãy nhìn kia, thưa ông chủ. - Và ông già chỉ tay xuống dưới, về phía
cánh đồng, nơi có một nhóm những ngôi nhà đơn sơ được bọc quanh bằng
một bờ dậu cao, phía ngoài còn đào một đường hào sâu bao bọc. - Đó là
khu làng nơi người ta nhìn thấy hai mẹ con Icnôzi lần cuối cùng. Hôm nay,
chúng ta sẽ ngủ qua đêm ở đấy, nếu các ông chủ của tôi... - Ông ta nói thêm
với vẻ ít nhiều ngờ vực, - cũng nằm ngủ trên trái đất này.

- Khi đã đến với những người Cucuan, ông bạn Inphadux của tôi ạ,

chúng tôi sẽ cư xử như những người Cucuan, - tôi nói một cách long trọng
rồi quay lại định bảo một điều gì đó với Huđơ, người đang cau có đi theo
tôi và phải luôn cố gắng một cách vô ích để giữ chiếc áo sơ mi khỏi bị làn
gió buổi

Quay lại, tôi ngạc nhiên vì suýt va phải Ambov. Anh ta đi kề sát tôi và

hình như rất chăm chú lắng nghe câu chuyện giữa tôi và Inphadux, khuôn
mặt của Ambov tỏ vẻ hết sức quan tâm. Trông anh ta giống một người đang
cố gắng đến cao độ để nhớ, và chỉ nhớ một phần những gì đã bị lãng quên
từ lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.