KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 106

Tống Hạo chết trẻ, chị ta trở thành góa phụ khi mới hai mươi lăm tuổi.

Thậm chí, chị ta còn nhỏ hơn Mục Táp đến hai tuổi, thế nhưng phải chấp
nhận vai vế chị dâu. Chị ta biết, từ đây tới cuối đời, chị ta phải an phận làm
con dâu trưởng của Tống gia, nhưng làm sao có thể xua tan nỗi cô đơn,
hoang vắng? Chị ta sẽ bị bức điên mất .

Tịch mịch đã lâu, nên thân thể chị ta nhanh chóng động tình ướt át.

Trong đầu chị ta dâng trào những hình ảnh về Tống Vực. Nụ cười quyến rũ
của anh, cái nhíu mày gợi cảm của anh, thần thái nghiêm túc khi anh làm
việc, cơ thể mướt mồ hôi khi anh chơi bóng rổ, mười ngón tay anh thon dài,
mùi hương nam tính chết người…… Mạc Tử Tuyền vừa nghĩ tới Tống
Vực, vừa tự mình leo lên đỉnh cao trào.

Hô hấp dồn dập, khuôn mặt tuyết trắng chơm chởm những rặng mây

đỏ, đôi mắt ngân ngấn nước, sắc môi thuần màu máu đỏ tươi, đôi chân duỗi
thẳng tắp, từng ngón chân phát cơn run rẩy. Giờ khắc này, chị ta hận không
thể khiến Tống Vực tàn bạo xé rách cơ thể chị ta. Chị ta thà bị anh đè dưới
thân hung hăng phát tiết, vần vò cơ thể chị ta đến cực hạn, chứ không muốn
đối diện với dáng vẻ lạnh lùng, băng lãnh của anh.

Sự xem nhẹ của anh khiến chị ta phát hoảng.

Sau khi kết thúc, Mạc Tử Tuyền oằn người rúc xuống nước, thở hồng

hộc. Lát sau, nước mắt trào ra khóe mi, hòa cùng dòng nước đã lạnh tanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.