KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 107

KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN

VẸN

Sư Tiểu Trát

www.dtv-ebook.com

Chương 11

Càng gần hôn lễ, số lần hẹn hò của hai người càng tăng. Bởi công việc

bận rộn, Tống Vực phải liên tục tăng ca nhiều ngày, mới được một ngày
nghỉ hiếm hoi, thành thử việc hẹn hò đều nương theo thời gian của anh. Số
lần Mục Táp đến công ty anh cũng nhiều hơn. Dần dà, cô quen biết nhiều
nhân viên trong công ty. Những nhân vật tài hoa này khá tinh ranh, luôn
mồm trêu ghẹo cô, gọi cô là bà chủ. Có lần, bọn họ còn ép Tống Vực khai
ra ngọn nguồn tình cảm của hai người.

Tống Vực trầm ngâm một hồi, mỉm cười trả lời“Có một đêm tôi nằm

mộng, mơ thấy mỹ nhân đứng bên cây cầu phía Tây thành phố ngắm hoa
mai nở. Tinh mơ hôm sau, tôi liền tìm đến cây cầu đấy, trông thấy Mục Táp
đứng đúng nơi đó, vì thế tiến tới làm quen.”

Mọi người ngơ ngác, cảm thấy cơn gió độc vờn sau lưng. Câu chuyện

‘sến như con hến’ này… chả hợp với tính cách lạnh như băng của sếp tổng
tẹo nào.

Mục Táp đưa lưng về phía bọn họ, lấy tay xoa chóp mũi. Quái lạ, sao

cô cảm thấy cả người nong nóng.

Buổi tối, Tống Vực chở Mục Táp đến quán hải sản nằm ven bờ sông,

gọi một bàn đầy thức ăn ngon. Khói lửa trong quán ăn hoà cùng làn gió
đêm lành lạnh. Những món rang xào tươi sống vang vọng tiếng xèo xèo,
tiếng nồi niêu xoong chảo va vào nhau, thanh âm đũa thìa gõ trên chén đĩa,
tiếng nói chuyện rầm rì của bàn ăn cách vách, tiếng quẫy nước tung tăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.