KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 111

Tống Vực nghe cô hỏi, rũ mí mắt, tay trái nhẹ nhàng phủi phủi ống tay

áo bên phải, nói khẽ:“Kì thực đều xuất phát từ những chuyện vụn vặt, anh
chẳng nhớ chi tiết nữa.”

……

Trong đầu anh mơ hồ tái hiện chuyện xưa, lần cãi nhau nghiêm trọng

nhất, là vì Mạc Tử Tuyền.

*

Trời vào tháng tám, cách hôn lễ càng ngày càng gần, bên nhà Mục Táp

còn khá nhiều việc cần chuẩn bị.

Mẹ Cảnh Chí Sâm bị khối u ở gan nên phải vào viện mổ. Mục Kiều vì

lo chuyện thực tập nên chỉ đến thăm bà ta một lần, hơn nữa, chỉ nán lại tầm
ba mươi phút. Về sau, Cảnh Chí Sâm không nhịn được, thở dài, nhắc khéo
cô ta:“Kiều Kiều, dù thế nào bà cũng là mẹ ruột của anh.. em làm ơn quan
tâm bà tí đi.”

Vì chuyện đó, Mục Kiều cãi nhau một trận với anh ta, chạy về nhà

khóc lóc kể lể. Sau khi Kiều Tuệ Tuệ biết rõ sự tình, liền la rầy con gái
không hiểu chuyện. Dĩ nhiên, Kiều Tuệ Tuệ luôn mong muốn Mục Kiều
chiếm được lòng của mẹ Cảnh Chí Sâm, chỉ có thế thì cuộc hôn nhân sau
này của hai đứa mới có thể cập vào bến bờ hạnh phúc mỹ mãn. Vì vậy, bà
tự mình nấu cơm, hầm canh bổ, tỉ mỉ bỏ hộp giữ nhiệt, đón xe tới bệnh
viện, thăm bà thông gia tương lai.

Thời tiết ngày càng nóng gắt, Kiều Tuệ Tuệ ba ngày hai bữa liên tục di

chuyển giữa nhà và bệnh viện, kết quả… bị cảm nắng. Ngày hôm đó, bà cố
gắng hầm xong món canh, nấu vài món ăn ngon, chuẩn bị đưa tới bệnh
viện. Nhưng vừa ra cửa thì đầu váng mắt hoa. Trời đất như đảo lộn, hai
chân liểng xiểng không đứng vững. Mục Táp đúng lúc xuống lầu tìm đồ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.