KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 139

“Thế thì bố yên tâm.” Mục Chính Khang thoáng trầm ngâm, nói,“Táp

Táp, hai con phải sống thật hạnh phúc đấy, có thế, bố mới bớt đi nỗi băn
khoăn, lo lắng. Chờ thêm một hai năm nữa, Kiều Kiều và Tiểu Cảnh kết
hôn, vậy thì đời bố xem như viên mãn.”

“Vâng ạ. Mà bố cũng nên chú ý sức khỏe của mình nhé. Bố đừng thức

khuya xem báo cáo nữa” Mục Táp thấy đôi mắt ông vằn đầy tia máu đỏ, lo
lắng lên tiếng khuyên nhủ.

Mục Chính Khang gật đầu. Có lẽ, Mục Táp sắp thành vợ người ta. Sau

này, ông không thể thường xuyên gặp mặt con gái, cho nên mấy ngày nay,
ánh mắt ông tựa hồ dán chặt trên người Mục Táp. Đôi mắt ông đong đầy
những cảm xúc phức tạp, nhưng ngoài miệng lại không biết nên nói gì.
Cuối cùng , ông phất tay, dịu dàng cất tiếng: “Con đi ngủ sớm đi, chú ý giữ
gìn sức khỏe đấy.”

Mục Táp về phòng, rửa mặt thật sạch. Vừa ngả mình xuống giường, di

động liền đổ chuông báo tin nhắn.

Là tin nhắn của Cảnh Chí Sâm:“Táp Táp, em sắp kết hôn. Thú thật,

anh không cách nào bình thản nói hai chữ ‘chúc mừng’ em. Xin em cho
anh cơ hội để giãi bày mọi thứ. Em biết không? Bốn năm em ở cạnh anh,
những việc em làm vì anh, anh thật sự biết ơn tận đáy lòng. Hơn nữa, anh
đối với em, không hẳn là không có cảm giác, ít nhất anh từng thích em. Lần
anh say rượu… những lời nói và hành động của anh, đều thật lòng thật dạ,
không có nửa điểm đùa cợt hay khi dễ em. Và bất kể sau này, mối quan hệ
của chúng ta có đi về đâu, thì anh vĩnh viễn không quên những tháng ngày
có em làm bạn đồng hành. Cuối cùng, sự hi sinh thầm lặng của em, anh mãi
hằn sâu trong tâm tưởng”

Mục Táp đọc nội dung tin nhắn hai lần, mi tâm nhíu chặt, nghiền

ngẫm một lúc và nhắn trả:“Anh đừng nhắn tin cho tôi nữa. Đừng ép tôi đưa
tin nhắn cho Mục Kiều đọc. Lúc ấy, để xem anh thu dọn tàn cục thế nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.