KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 143

Tống Vực bó tay với đám người này, đành chiều theo ý họ. Anh

nghiêng người, đặt tay lên vòng eo thanh mảnh của Mục Táp. Đôi tay anh
từ từ khép chặt, ôm sít sao cô vào lòng, và chậm rãi cúi đầu, chuẩn xác
chiếm trọn làn môi anh đào mọng nước, thong thả nhấm nháp vị ngọt đôi
môi của cô vợ ‘mới ra lò’.

Âm nhạc du dương dung hoà tiếng vỗ tay vang dội, trái tim Mục Táp

rộn ràng những nhịp đập mang tên hạnh phúc. Khoảnh khắc này, khách
khứa bên dưới khán đài tựa hồ biến thành bọt nước nhỏ li ti, trôi nổi giữa
dòng biển lớn. Biển bao la thuần màu trắng xóa, nhạt nhoà trong ánh mắt
cô. Dần dần, đôi mắt đen thẫm mà sáng ngời của người con gái, chỉ chứa
chấp bóng hình của chàng trai tuấn tú.Bóng hình ấy dường như len lỏi sâu
tận trái tim, thấm nhuần trong dòng máu chảy, khắc nhập dồn dập vào
xương cốt cô.

Suốt nụ hôn dài, Tống Vực nhìn Mục Táp đăm đắm. Ánh mắt anh như

muốn câu hồn cô, để gắn kết với linh hồn anh tới tận thiên trường địa cửu.

Nhân lúc mọi người lơ đãng, Tống Vực buông lời thì thầm ngay giữa

hai bờ môi: “Tống phu nhân, hãy nhớ kĩ. Cả đời này, em chỉ là cô dâu của
mình anh.”

Sau đó, âm thanh rì rầm tiêu biến, nhường chỗ cho nụ hôn nồng nàn

thắm thiết.

Mục Táp mê đắm trong chiếc hôn tuyệt hảo. Đôi tay cô ghì mạnh trên

vai anh, mọi cảm xúc hoàn toàn bùng cháy. Trong đầu cô bỗng xuất hiện ảo
giác, dường như họ đã quen nhau tự kiếp nào.

Đoạn thời gian tiếp xúc, cô luôn luôn kìm nén bản thân, chần chừ,

không dám tín nhiệm anh. Một lần va vấp, đã tạo thành chướng ngại tâm lí
khó chữa. Nhưng giờ khắc này, cô nguyện ý tin tưởng anh, cũng là tặng
mình thêm một lần cơ hội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.