KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 150

Đêm nay, đôi uyên ương đặt phòng tân hôn ngay tầng trên khách sạn.

Toàn thân Mục Táp rệu rã, Cô gắng gượng tẩy trang khuôn mặt, tắm táp
qua loa rồi nằm nhoài ra giường, vừa nằm xuống liền ngủ mê man. Lúc
Tống Vực khoác áo choàng đi ra, khẽ khàng ngắm nhìn mỹ nhân ngủ. Cô
ngủ rất say, anh không nỡ đánh thức, đành lắc đầu giúp cô dém gọn chăn,
và….tắt đèn.

Trong bóng đêm, bậu hoa cạnh cửa sổ tỏa hương thơm thanh dịu, xộc

vào hai cánh mũi, an ủi giấc nồng say.

Mục Táp nằm mộng, mơ thấy cô bé Mục Táp lúc bốn tuổi, ngoan

ngoãn ngồi trước cửa, chờ mẹ đi làm về. Lát sau, thân hình mẹ cô thấp
thoáng phía xa xa, cô mừng rỡ, hăm hở chạy ào vào lòng mẹ. Mẹ cười hiền
từ, ôm chặt cô, hôn khắp mặt cô, nói:“Hôm nay, Táp Táp của mẹ là cô dâu
xinh đẹp nhất .”

……

Tỉnh dậy, trời đã sáng bảnh.

Mục Táp mở to mắt, phát hiện bản thân nằm ngay ngắn trên giường.

Cô khẽ nghiêng đầu, đập vào mắt là gương mặt Tống Vực. Gương mặt anh
lúc ngủ rất bình an và yên lành. Cô bất giác vươn tay, lướt nhẹ trên hàng mi
cong vút.

Nào ngờ giây tiếp theo, Tống Vực đột ngột mở to mắt. May thay cô

kịp rút tay về. Nếu không, đã chọc thẳng vào con ngươi đen tuyền.

Ánh mắt anh đen sẫm mà sáng ngời. Lúc anh chuyên chú nhìn cô, như

thể xoáy sâu vào tâm hồn cô, và thấu triệt tất cả.

“Ngủ ngon không? Tống phu nhân?” Anh kéo tay cô kề sát môi mình,

hôn một cái thật kêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.