KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 189

“Chị ta quả thực làm rất tốt. Tuy nhiên, em không nên tự tạo áp lực,

cũng đừng so sánh hai người với nhau. Mỗi người đều có ưu và khuyết
điểm riêng. Đừng căng thẳng hay khẩn trương quá, mẹ không so đo, tính
toán mấy chuyện nhỏ nhặt đâu. Theo anh thấy, mẹ cũng rất thích em.”

Mục Táp gật đầu, nghiêng mặt ngắm anh. Vừa vặn, anh cũng đang

nhìn cô. Đôi mắt anh nhàn nhạt ý cười, vẫn nét thong dong, bình thản cố
hữu, không thêm bất kì cảm xúc dư thừa. Mục Táp bỗng nhớ tới ánh mắt
chán ghét ngày ấy của Mạc Tử Tuyền. Và hôm nay nữa, khi chị ta nói
chuyện với cô, giọng điệu cơ hồ ẩn chứa sự bài xích.

Cô đã xác định. Ngày ấy, bản thân không hề bị ảo giác. Mạc Tử Tuyền

quả thực không thích cô.

*

Ngày chủ nhật, trời xanh nắng vàng, vì bù đắp hôm sinh nhật Mục

Táp, Tống Vực quyết định bỏ bê công việc một ngày, chở Mụp Táp đi chơi.

Mục Táp muốn đi dã ngoại. Tống Vực liền chở cô tham quan đồi chè

và leo núi.

Xe tiến vào khu chè yên tĩnh, thanh mát. Hương chè dìu dịu thoảng

theo làn gió vờn quanh chóp mũi. Bầu không khí trong lành khiến tinh thần
Mục Táp khoan khoái. Hai tay cô gối sau đầu, ngắm nghía quanh cảnh
xanh mướt bên ngoài cửa kính, lười nhác ngáp dài một cái.

Thu sơn như trang, đông sơn như thụy*. Nhưng nơi đây luôn bao phủ

một màu xanh rì, cỏ cây mơn mởn muôn nơi, khí trời sạch trong, ướt át,
ngập tràn hơi thở mùa xuân.

*Bốn câu đầy đủ là: Xuân sơn đạm dã nhi như tiếu. Hạ sơn thương

thúy nhi dục tích, Thu sơn minh tịnh nhi như trang. Đông sơn thảm đạm
nhi như thụy. Đây là “Sơn xuyên huấn” của Quách Hi thời Tống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.