KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 19

Lục Tây Dao – cô bạn tốt của Mục Táp từng phát biểu, Cảnh Chí Sâm

là kẻ đùa bỡn lòng người rất cao tay, hắn đã dày công tôi luyện đến cảnh
giới thượng thừa. Chẳng những hắn dễ dàng đem cậu bán đi mà còn có thể
khiến cậu tình nguyện kiếm tiền về cho hắn.

Nhưng cô vẫn cố chấp thích anh ta suốt bốn năm ròng, trong lòng luôn

ấp ủ hi vọng, tự an ủi chính mình, trải qua vạn dặm chinh chiến, ắt hẳn sẽ
……

Mãi đến ngày ấy……cái ngày anh ta lái xe, chở cô đến trường đại học,

đưa đồ cho Mục Kiều. Chiếc xe dừng trước cánh cổng của khu kí túc xá,
Mục Kiều cầm ly trà sữa chạy từ trong ra, vừa đi vừa cố hút một hạt trân
châu, nở nụ cười ngọt ngào không kém gì trà sữa:“Chị, người ngồi trong xe
là bạn trai của chị hả?”

Cô mỉm cười, tức khắc phân bua làm sáng tỏ: không phải, anh ấy là

ông chủ của chị, Tuy nói vậy, nhưng trong lòng cô vẫn dập dìu cảm xúc
ngòn ngọt khó tả. Sau đó, Cảnh Chí Sâm bước xuống xe, đi đến trước mặt
Mục Kiều, ôn hòa chào hỏi:“Anh họ Cảnh, em đây chắc hẳn là em gái của
Mục Táp rồi. Hai chị em nhìn giống nhau quá.”

Miệng Mục Kiều đình chỉ động tác nhai nuốt trân châu, mắt mở to

ngây ngốc nhìn Cảnh Chí Sâm. Thân hình cô ta thoáng run lên, tức tốc vứt
bỏ bộ dáng tinh nghịch quỷ quái, thay thế bằng dáng vẻ đoan trang hiền
thục:“Vâng ạ. Em chào anh.”

Khóe miệng Cảnh Chí Sâm cong nhẹ, ánh mắt lóe tia thưởng thức.

Một bộ dáng trầm ổn, tuấn tú, kín đáo khoe khoang sự ưu việt của bản thân.
Và tất nhiên, một cô bé còn chưa trải đời như Mục Kiều làm sao tránh thoát
khỏi sức hút mãnh liệt của anh ta.

……

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.