KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 198

Song, tất cả những chỉ trích đấy, cũng không địch nổi thái độ lập lờ,

khi thân khi cách của Cảnh Chí Sâm. Thái độ anh ta khiến Mục Kiều luôn
phấp phỏng, bất an.

Tuy mỗi ngày anh ta đều đến Mục gia thăm hỏi, mang theo những

món ăn bổ dưỡng do chính đầu bếp khách sạn năm sao chuẩn bị, vô cùng
kiên nhẫn khuyên nhủ Mục Kiều, biểu hiện tỉ mỉ, cẩn thận từng ly từng tí.
Nhưng Mục Kiều vẫn sốt ruột, bởi từ đầu đến cuối, cô ta không nghe được
câu nói “Đừng buồn nữa em. Chúng ta còn trẻ mà. Sau này vẫn còn cơ hội
có thêm nhiều đứa bé khác.”

Không biết từ khi nào, Cảnh Chí Sâm ít nhiều hờ hững với việc cùng

Mục Kiều thảo luận về tương lai hai người. Trước kia, anh ta thường hay
vờ vịt mặt nhăn mày nhó, than thở cuộc đời sếp Cảnh lẫy lừng, thể nào
cũng bị bé con Mục Kiều trói chặt. Sau này già rồi, nếu cụ Cảnh đi đứng
khó khăn, cụ Kiều có nguyện ý dìu đỡ cụ Cảnh ra ngoài phơi nắng hay
không?

Ngày trước ngọt ngào là thế, bây giờ thì sao? Anh ta trở nên giả lả qua

loa, cố tình trốn tránh trao Mục Kiều hai chữ ‘tương lai’. Thậm chí, số lần
anh ta thất thần khi ở cạnh cô ta đang có xu hướng tăng dần đều. Hai người
như thể em huyên thuyên một đường, tâm trí anh phiêu diêu một nẻo.

Những biến đổi đó khiến thâm tâm Mục Kiều hoang mang, sợ hãi. Lần

đầu tiên, cô ta cảm thấy tương lai vô định, xa xôi, không nằm trong tầm
kiểm soát của mình. Lại thêm sự ập đến bất ngờ, cũng như sự ra đi chóng
vánh của cái thai ngoài ý muốn, khiến cô ta ngơ ngác, hoảng loạn.

Cho dù một người kiên cường, có tâm lí vững vàng, cũng khó chống

chọi, đương đầu những khó khăn ào ạt, khôn lường đấy. Huống chi Mục
Kiều, cô gái luôn sống trong sự bảo bọc, nâng niu của gia đình, chưa bao
giờ va chạm hay nếm phải gai góc mùi đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.