KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 207

Mục Táp liền nhoẻn miệng cười, khẽ gật đầu chào họ.

Trong phòng, ngoài Tống Vực, còn có đôi nam nữ, ba người đang thảo

luận chi tiết công việc. Người đàn ông vận trang phục sắc lam nhạt, đầu đội
mũ nghiêng, gương mặt nhìn khá non. Người phụ nữ mặc chiếc áo sơ mi có
họa tiết hình ô vuông, áo khoác màu bạc đặt bên hông, nước da trắng ngần,
tóc ngắn chấm tai, làm nổi bật hai chiếc khoen lấp lánh. Thoạt nhìn có vẻ
lanh lợi và giỏi giang.

“Bà xã của tôi.” Tống Vực mỉm cười nhìn Mục Táp, đoạn giới thiệu

cho đôi bên quen biết.

Người đàn ông tên Thượng Minh. Ngu Nhiên là tên người phụ nữ.

Một vị là tổng giám phòng nghiên cứu phát triển, một vị là phó phòng thị
trường.

“Chào chị.” Thượng Minh vươn tay, bắt tay cùng Mục Táp, vui vẻ thốt

lời khen,“Chị thật xinh đẹp.”

Ngu Nhiên cũng lịch sự bắt tay với Mục Táp, nói đơn giản hai chữ xin

chào. Mục Táp phát hiện bàn tay cô ấy khá nhỏ, khớp xương hơi nhô lên,
lòng bàn tay man mát.

“Tôi mang thức ăn tới.” Mục Táp đặt gói thức ăn lên cái bàn cạnh sô

pha, hỏi,“Mọi người vẫn chưa xong việc?”

“Nhắc tới tôi liền đói bụng.” Thượng Minh khẽ ưỡn tấm lưng dài, cười

tủm tỉm săm soi hộp thức ăn,“Người có gia đình sướng thật. Có người nhớ
thương chăm bẵm, khiến mấy kẻ FA cô đơn, lẻ bóng như tôi ghen tỵ chết
mất.”

Ngu Nhiên vỗ vỗ bả vai anh ta, nói:“Thôi nào. Đợi lát nữa em mời anh

món lẩu cay Tứ Xuyên ở quán đối diện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.