KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 226

Hai chân Mục Táp bước như bay, nhưng tốc độ không địch nổi Cảnh

Chí Sâm. Anh ta đuổi tới, hô to tên cô, túm chặt cổ tay cô.

“Anh làm gì thế hả?! Đừng quấy rầy tôi!” Mục Táp lớn tiếng

nói,“Tâm trạng tôi rất tệ, anh đừng gây chuyện thêm nữa!”

“Táp Táp, để em chịu tủi thân rồi .” Cảnh Chí Sâm hít mạnh một hơi,

sốt sắng nói,“Xin lỗi em, việc này là do anh sơ suất. Mục Kiều tình cờ phát
hiện tin nhắn trong di động của anh. Cô ấy liên tục chất vấn anh. Nhưng
mặc anh giải thích thế nào, cô ấy cũng không tin.”

“Đó là vấn đề riêng của hai người, đừng lôi kéo tôi vào.” Mục Táp hất

tay Cảnh Chí Sâm ra, song anh ta túm rất chặt, cô vùng vằng mãi cũng vô
dụng, lửa giận xộc thẳng lên đầu,“Cảnh Chí Sâm, gặp phải anh, tôi thật xúi
quẩy…… Anh quả thực là khắc tinh, là tai họa của tôi. Tôi xin anh, đừng
làm phiền tôi nữa. Anh mau quay về Mục gia nhận lỗi. Chờ Mục Kiều
nguôi ngoai, hãy nói với nó, giữa tôi và anh không có bất kì quan hệ nào.”

“Táp Táp!” Cảnh Chí Sâm khẽ dùng chút lực, đem cô ôm sít sao vào

lòng, cúi đầu, nhìn cô trìu mến,“Bây giờ em cảm thấy anh còn mặt mũi dối
gạt Mục Kiều nữa ư? Cứ cho là có thể, anh cũng nhất quyết không làm.
Anh sẽ thẳng thắng nói với cô ấy, tình cảm của anh và cô ấy đã xuất hiện
vết rạn, cũng như tình cảm của anh dành cho em .”

“Anh bệnh vừa vừa thôi chứ. Rốt cuộc anh muốn gì?!” Mục Táp hung

hăng,“Sao anh cứ khiến mọi chuyện rối tung rối mù lên thế? Còn nói nhăng
nói cuội với con bé.”

Cảnh Chí Sâm trầm ngâm hồi lâu, sau chua chát nói:“Anh đã thừa

nhận với cô ấy rồi. Với em, anh quả thật có cảm giác. Anh không cách nào
chối bỏ điều ấy.”

Mục Táp không thể nghe anh ta lảm nhảm thêm nữa. Cô liên tục cong

gối thúc vào người anh ta. Cảnh Chí Sâm luôn mồm kêu cô bình tĩnh. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.