KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 305

Sau khi Tống Hạo chết bệnh, nguyên nhân khiến Mạc Tử Tuyền tình

nguyện ở lại Tống gia chỉ có một, chính là Tống Vực.

Chỉ có như vậy, chị ta mới có thể tồn tại trong cuộc sống của anh, còn

có thể cùng anh bảo trì một loại quan hệ ‘thân mật’.

Mạc Tử Tuyền đứng chôn chân tại chỗ, tay trái nhẹ nhàng vuốt ve

cánh tay phải mượt mà, láng mịn. Ánh mắt chị ta đau đáu dõi theo bóng
lưng Tống Vực đang dần xa cách. Theo từng bước chân anh, sự chấp niệm
càng mọc rễ sâu trong lòng chị ta.

Tống Vực đi tới chỗ Mục Táp, hai người tựa sát vào nhau, cùng nhau

ngắm nhìn bức họa. Mục Táp hồ như hỏi anh vấn đề gì đó. Anh cúi đầu,
nhoẻn cười giải thích cho cô hiểu. Theo góc độ quan sát của Mạc Tử
Tuyền, sẽ ngó thấy đường cong anh tuấn của sườn mặt anh, thêm cung độ
hoàn hảo của đôi môi đang nở nụ cười trìu mến. Hết thảy vừa quen thuộc
lại vừa xa lạ quá mức.

Chị ta không cam lòng chịu thua. Bởi trong suy nghĩ của chị ta, không

sớm thì muộn, Tống Vực sẽ hoàn toàn thuộc về chị ta.

*

Lựa một ngày đẹp trời, đi chèo thuyền quanh hồ…quả là rất thú vị.

Vì đền bù chuyện thất hứa lần trước, ngày cuối tuần, Tống Vực tạm

gác công việc sang một bên, sáng sớm lái xe chở Mục Táp đến bờ hồ. Hai
người vô mua vé, lên thuyền, cùng nhau hưởng thụ thời gian nhàn nhã hiếm
có.

Trời quang mây tạnh, sông nước một dòng trôi êm đềm, yên ả, ngồi

trên thuyền có thể giơ tay vọc nước. Cách đó không xa, vang vọng tiếng
đàn cổ da diết. Tống Vực và Mục Táp lười nhát ngồi ở hai đầu thuyền, để
thuyền viên xuôi mái chèo theo dòng nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.