KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 385

Bầu không khí trong phòng như thể ngưng tụ, đặc quánh lại, hết sức

ngột ngạt. Cô nói xong chữ cuối cùng, căn phòng tĩnh lặng đến mức hai
người có thể nghe thấy tiếng hít thở của nhau.

Tống Vực lần nữa duỗi cánh tay, nhẹ nhàng nắm tay cô. Bàn tay họ

lồng ghép vào nhau, hơi ấm giao hòa, triền miên thắm thiết.

“Anh sẽ học cách yêu em.”

“Anh muốn học cách yêu em?” Mục Táp thẫn thở hỏi lại,“Tại sao thế

ạ? Tình yêu được dẫn xuất từ nơi sâu thẳm tâm hồn mỗi người. Nó phát
sinh một cách tự nhiên không gò ép. Trong tình yêu, không tồn tại người
dạy hay kẻ học, chỉ tồn tại hai trái tim, hai tâm hồn luôn hướng về nhau.
Giờ đây anh lại nói sẽ học cách yêu em. Tống Vực, em không cần anh ban
phát tình yêu đâu nhé. Anh đừng làm như bản thân anh đang gồng gánh
một nhiệm vụ vô cùng bất đắc dĩ. Em thà nghe anh từ chối, chứ tuyệt
không cần anh bố thí lòng thương hại.”

Giọng nói cô bỗng chốc vỡ vụn, khóe môi chếch thành nụ cười tự

giễu: “Đúng rồi, ngày xưa anh yêu Mạc Tử Tuyền, cũng cần phải học sao?”

“Em không giống Mạc Tử Tuyền.” Tống Vực đáp.

“ Chính xác không giống.” Mục Táp lạnh lùng nói,“Trong lòng anh,

chị ta là sự tồn tại đặc biệt. Bởi vậy, anh năm lần bảy lượt dung túng chị ta,
ngầm bao dung những hành vi quá quắt của chị ta. Hơn nữa, chị ta dễ dàng
chi phối cảm xúc anh, khiến anh tức giận mụ mị đầu óc. Nếu không nhờ chị
ta, làm sao em có cơ hội mở mang tầm mắt, chứng kiến bộ dạng anh mất
kiểm soát. Tống Vực, em không ngờ người đàn ông trầm tĩnh, lỗi lạc như
anh, cũng có một mặt điên cuồng như thế. Và điều khiến em triệt để thất
vọng…là trước mặt em, anh luôn cố ý che giấu con người thật. Đường
đường là vợ anh, vậy mà em không thể tường tận con người chân chính,
hoàn chỉnh của anh”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.