KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 388

“Làm phiền anh nhường đường một chút.” Cô nóng nảy muốn đi, còn

anh đứng vững như bức tường thành.

“Làm ơn tránh đường” .

“Táp Táp” Anh thình lình kéo mạnh cổ tay cô, ghì chặt cô trong vòng

ôm nóng bỏng: “Em đừng như vậy.”.

Cô ngọ nguậy, vùng vẫy, cố gắng dùng đôi tay ngăn trở sự động chạm,

tiếp xúc giữa hai thân thể. Anh không ngại cùng cô thi gan đấu lực. Cô
càng đẩy, anh càng tiến. Đôi tay anh siết khít khao vòng eo thon thả. Trước
sự kháng cự gan lì của cô, anh chau sát cặp chân mày, ngữ khí thoắt hằn
học: “Anh hỏi em, anh đã nói sai điều gì? Anh luôn khẳng định, em là
người phụ nữ anh muốn sống chung cả đời. Chúng ta sẽ ở mãi bên nhau. Sự
quyến luyến, yêu thích mà anh dành cho em ngày càng ấp ủ, lên men theo
chuyển động thời gian. Như vậy vẫn chưa đủ sao?”.

“Không đủ.” Mục Táp kiên định nói: “Còn lâu mới đủ.”

“Thế em muốn gì nữa?”

“Em muốn anh yêu em. Nếu anh không thể chỉ yêu duy nhất mình em,

không thể yêu em nhiều như em yêu anh, thì em mãi cảm thấy không đủ.”

Đôi mắt cô trong trẻo, phát ánh quang sáng ngời, biểu hiện quật

cường, ẩn chứa ương ngạnh, thêm phần cố tình gây sự.

‘Phựt’ một tiếng, dây thần kinh nắm giữ lí trí lần nữa đứt đoạn, Tống

Vực nổi khùng, dữ tợn cúi đầu cắn xé môi cô. Cô né tránh, anh hung tợn
gầm tên cô, như thể đang gửi thông điệp cảnh cáo, đe dọa. Sau, tay anh bóp
chặt gáy cô, đầu lưỡi hành động xấc xược khắp khoang miệng cô. Anh dồn
toàn bộ sức mạnh vào nụ hôn thô bạo, tựa như muốn thông qua nó để trút
bỏ lửa giận ngút trời. Đầu lưỡi anh ngang tàng càn quét mọi chướng ngại,
hồ như muốn đâm sâu xuống tận tâm hồn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.