KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 401

Bên ngoài cửa kính, những ngọn đèn xa hoa lộng lẫy đổ ánh sáng rực

rỡ khắp mọi nẻo phố phường. Đôi mắt Mục Táp gợn đường sóng nhấp nhô
biến chuyển theo từng ánh đèn màu, cô đè thấp giọng,“Tống Vực, em cũng
là con người, cũng biết tức giận, cáu bẳn như anh thôi. Và lúc em phát cáu,
thì tính tình nó ẩm ương, khó ưa chẳng kém cạnh ai cả.”

Dứt lời, cô chuyển tầm mắt, say sưa ngắm nghía từng đốm sáng đong

đưa nhịp nhàng theo chuyển động bánh xe. Cô ngả đầu tựa vào thành cửa,
thần trí càng lúc càng tỉnh táo.

Hôm sau, Tống Vực chở Mục Táp về Tống gia dùng bữa trưa. Bà

Tống đã bảo dì giúp việc dọn sẵn bàn ăn thịnh soạn. Ba người vừa ăn vừa
trò chuyện rôm rả, bà Tống thuận miệng nói:“Mấy lần Tử Tuyền dự tính đi
chơi xa cho khuây khỏa đầu óc, nhưng lại băn khoăn lo lắng trình trạng sức
khỏe của mẹ, nên cứ lừng khừng trì hoãn mãi. Thấy nó như vậy, trong lòng
mẹ áy náy lắm. Cũng may gần đây sức khỏe mẹ chuyển biến tốt hơn, nó
mới yên tâm đi chơi một chuyến”

Nghe bà nói xong, Tống Vực thờ ơ ‘Dạ’ một tiếng, rồi buông đũa

xuống, cầm cái chum nhỏ, rót đầy rượu hoa mai vào, đặt trước mặt Mục
Táp:“Rượu này do nhà mình ủ đấy, vị rất ngọt, em nếm thử xem.”

Mục Táp nhấp thử một ngụm. Rượu vừa chảy vào miệng lập tức lan

tràn vị đắng. Song khi nuốt xuống yết hầu, vị dần chuyển sang ngọt. Cô chỉ
uống hai hớp, dạ dày liền ấm hẳn lên.

“Táp Táp, công việc của con bề bộn lắm à?” Bà Tống hiền hòa hỏi.

Mục Táp lễ phép gật đầu, đoạn kể sơ lược những công việc chính

trong khoảng thời gian này.

“Ờ.” Bà Tống hỏi tiếp,“Thế con có phải thường xuyên ra ngoài xã

giao không? Ý mẹ muốn hỏi, mấy ông lãnh đạo trong công ty con có đưa ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.