KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 402

những yêu cầu vô lí, đại loại như ép buộc nhân viên ra ngoài giao tiếp, hầu
hạ chuốc rượu đối tác nhằm giành lấy hợp đồng cho họ?”

Bỗng dưng mồm miệng Mục Táp nhạt thếch, bàn tay bủn rủn chẳng

cầm nổi đôi đũa. Thâm tâm cô tự hiểu, vì Mạc Tử Tuyền đã mách lẻo cho
bà biết sự việc hai năm trước, nên lúc này bà dùng cách rào trước đón sau
nhằm thăm dò cô. Cô uể oải lấy khăn chùi miệng, cố gắng biện
giải:“Không đâu mẹ ạ. Công việc của con là ngồi văn phòng đề xuất ý
tưởng, tỉ mỉ lên kế hoạch. Còn việc ăn cơm mời rượu đã có nhân viên tiêu
thụ đảm đương, liên hệ trực tiếp với khách hàng.”

“Ờ, vậy thì tốt.” Bà Tống trút bỏ phần nào nỗi lo âu trong lòng, bèn

thở phào nhẹ nhõm,“Đàn bà con gái ngồi trong văn phòng làm việc là ổn
nhất, chứ mẹ thấy chạy vạy, bon chen bên ngoài chẳng mấy hay ho. Thời
buổi này, bất kể thành phần trí thức hay dân lao động đều thích đua đòi đến
những nơi xa hoa trụy lạc. Rất nhiều kẻ lợi dụng lí do giao hảo bàn chuyện
làm ăn để hẹn nhân viên nữ vào đấy rồi mưu mô thực hiện những hành vi
đồi bại. Con nên nhớ tránh xa mấy trường hợp đó nhé. Mà nhỡ đâu xui xẻo
gặp phải tình huống bất khả kháng, con hãy về nói với Tống Vực, bảo nó
trực tiếp nói chuyện riêng với lãnh đạo công ty con, thế thì sau này con
khỏi sợ phải tham gia những hoạt động xô bồ ấy nữa.”

“Mẹ đừng suy nghĩ phức tạp quá.” Tống Vực múc bát canh đặt trước

mặt bà, ngữ khí nhẹ tênh như mây bay gió thổi,“Vợ con đã nói rõ, cô ấy chỉ
làm công tác văn phòng, không dính dáng những nhiệm vụ nào khác. Hơn
nữa, tửu lượng cô ấy rất kém, chẳng ai dại dột mà tìm cô ấy đi xã giao
đâu.”

“Vậy mẹ lo lắng dư thừa rồi. Táp Táp, con thông cảm cho mẹ nhé. Mẹ

già rồi nên đâm ra cứ thích suy nghĩ vẩn vơ, hay lo gần lo xa.” Nói xong,
bà cúi đầu, từ tốn uống bát canh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.