KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 468

xếp tài liệu, ông ta tốt bụng nhắc nhở:“Mục Táp, hết giờ làm rồi, cô cứ về
đi. Chớ tiếc rẻ mấy việc lặt vặt, để mai hẵng làm tiếp. À, cô nhớ giữ gìn sức
khỏe.”

Hiển nhiên Tống Vực vô cùng hài lòng trước thái độ của ông ta, anh

cũng quên bẵng ý định tìm đồng chí Lưu khiếu nại.

Nhận được điện thoại của bà Tống, Mục Táp có phần kinh ngạc. Từ

lần ở Tống gia, Mục Táp trình bày rõ ràng mọi việc, thì bà và cô chưa một
lần liên hệ. Hôm nay, bà chủ động gọi điện, lại không hối thúc vợ chồng cô
về Tống gia, cũng không hỏi han chuyện lục đục, xào xáo của gia đình cô
đã giải quyết xong chưa. Bà chỉ hỏi tình trạng sức khỏe, công việc gần đây
của cô thế nào, tiện thể hỏi thăm ông bà thông gia. Mục Táp lễ phép trả lời
cặn kẽ. Bà Tống vẫn giữ nguyên thái độ hòa ái, dễ gần:“Có việc gì cần hỗ
trợ, con cứ nói thẳng với mẹ. Chúng ta đều là người một nhà, đừng khách
sáo quá không hay.”

“Dạ.” Bà không đề cập đến sự việc hôm bữa, Mục Táp cũng chọn bỏ

qua.

Mẹ chồng nàng dâu trò chuyện tâm tình hồi lâu mới gác máy. Sau đó,

tâm trạng bà Tống bỗng dưng thoải mái hơn nhiều. Bà vừa kêu dì Chu dẫn
mình lên phòng nằm nghỉ, thì đột nhiên nghe trong phòng Mạc Tử Tuyền
truyền ra tiếng “Xoảng” chối tai.

“Chuyện gì vậy?!” Bà Tống hoảng hồn, vội vàng cùng dì Chu chạy

nhanh lên lầu.

Đẩy cánh cửa, bà nhìn thấy Mạc Tử Tuyền ngồi bệt dưới sàn, bên chân

la liệt mảnh vỡ của bình hoa thủy tinh, một bên đầu gối chị ta ào ạt chảy
máu.

“Tử Tuyền, con sao thế?!” Bà Tống tức thời kêu dì Chu đi lấy hộp

thuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.