KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 549

Đôi tay cô từ lưng anh chuyển dần lên trên, một tay dừng sau gáy, tay kia
lùa vào mái tóc anh. Anh đáp lại bằng cách siết chặt eo cô, thuận đà
nghiêng người tới trước, đè cô nằm xuống sô pha. Đầu gối cô không cẩn
thận đụng trúng cạnh bàn, làm thức ăn rơi vung vãi xuống tấm thảm trải
sàn.

Nụ hôn dài như thể hút cạn hơi thở của họ. Lát sau anh ngẩng mặt, từ

trên cao nhìn cô tha thiết: “Nhớ kỹ, em là của anh, của riêng mình anh
thôi.”

Trái tim Mục Táp sa vào đôi mắt anh, thần trí tựa hồ đã bị anh bắt làm

tù binh, nên vô thức gật đầu.

Anh ra chiều hài lòng, cúi xuống tiếp tục việc dang dở.

“Khoan đã.” Cô đột nhiên bịt miệng anh lại.

“Hửm?”

“Anh cứ chần chừ, không chịu nói em nghe sự việc trước kia, có phải

là sợ mất hình tượng trước mặt em không… ?” Mục Táp cảm thấy khả
năng này tương đối lớn. Vì bản tính của Tống tiên sinh quá ư là kiêu ngạo.

Môi Tống Vực chuyển hướng, gặm cắn chóp mũi cô: “Thế giờ trong

mắt em, anh có bị mất hình tượng hay không?”

Mục Táp nhoẻn cười, cất giọng êm ái: “Một chút cũng không. Tống

tiên sinh, anh đừng lo sợ nhé.”

“Tốt, vậy chúng ta tiếp tục.” Anh cúi xuống, cắn nhẹ môi cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.