KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 78

Tường Nam cũng chỉ là một bức tường. Gọi như vậy vì ở thời Nam

triều, cơ ngơi của quan lớn hay những người có địa vị, thế lực đều xây
dựng một bức tường làm bình phong trước cổng chính. Cho nên khi ra
cổng, người ta phải rẽ hướng trái hoặc phải. Nếu đi thẳng, chắc hẳn sẽ đụng
phải bức tường( hay Tường Nam)

“Táp Táp.” Cảnh Chí Sâm gọi tên cô, nán bước chân cô lại, anh ta

nhướn mày, húng hắng ho,“Mặc kệ thế nào, anh vẫn cám ơn em, sự yêu
thích của em đem đến vinh hạnh cho anh. Vì anh, em trả giá cho Duy Cách
nhiều hơn thu hoạch, anh mãi không quên”

Mục Táp ngoái đầu, bình tĩnh nhìn anh ta, vẫn là bộ dáng tuấn tú của

buổi đầu gặp gỡ, chỉ khác biệt ở chỗ, giờ đây anh ta trầm ổn, nội liễm hơn
xưa. Mặt mày thần thái sáng ngời, toát lên vẻ tự tin phi thường, trời sinh đã
là dáng vẻ lãnh đạo. Nhớ tới khoảng thời gian bốn năm tiếp xúc…anh ta là
người hăng hái, năng nổ trong công việc, lại cẩn thận tỉ mỉ, là tín đồ của
chủ nghĩa hoàn mỹ . Còn với đồng nghiệp hay cấp dưới, anh ta luôn dùng
thái độ ôn hòa để giao tiếp, nói chuyện hài hước hóm hỉnh, không hà khắc
hay cứng ngắt. Nhiều lúc còn tự mình hoàn thành những việc nhỏ nhặt.
Anh ta khiến cấp dưới ngưỡng mộ, trầm trồ tán tụng, nguyện ý góp hết sức
vì ông chủ. Và với đa số phụ nữ, anh ta mãi là người đàn ông xứng đáng
với chữ “độc”.

“Tốt nhất anh nên quên đi, hãy nhớ tới quan hệ của anh và Mục Kiều”

Mục Táp bắt chước bộ điệu mỉm cười của anh ta,“Trong mắt em gái tôi…
tuyệt đối không chứa chấp được nửa hạt cát. Anh nhất định phải toàn tâm
toàn ý với nó, đừng mơ tưởng những thứ linh tinh nữa .”

Cảnh Chí Sâm nghe vậy, ánh mắt bỗng lóe lên tia cảm xúc khác

thường. Ngoài cửa sổ, ánh nắng nóng cháy mặt trời, chiếu muôn vàn ánh
kim xuống mặt đất. Anh ta khẽ nhíu mày ngẫm nghĩ rồi hỏi:“Khoan đã, có
phải hai bác muốn gả em cho Tống……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.