KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 82

chuyện thường. Tóm lại, sự gian khổ ấy, người ngoài nghề không hiểu nổi
đâu.”

Lục Tây Dao trợn tròn mắt, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nghiến

răng ken két:“Cậu thuộc dạng cuồng ngược đãi bản thân à? Lúc trước lẽo
đẽo theo Cảnh Chí Sâm bốn năm, chả thu được thứ gì hay ho. Còn ngu
ngốc vì sinh nhật hắn ta, tặng cái áo cao cấp cho lắm vào, sau đó gặm mì
gói suốt nguyên tháng trời. Giờ cũng chả kém, sắp làm vợ người ta tới nơi,
mà ngay cả mấy ngàn đồng cũng không dám tiêu hả?”

Lời nói của Lục Tây Dao truyền từ lỗ tai trái sang lỗ tai phải của Mục

Táp rồi bay tót ra ngoài, cô cầm món đồ giá một nghìn đồng, cười nói:“Cái
này được nè, lớn hay nhỏ đều hợp, không biết có giảm giá không nhỉ?”

Vì Mục Táp tiết kiệm tiền cho Tống Vực, thành thử phải chịu ánh mắt

khinh bỉ của Lục Tây Dao suốt từ tầng 1 đến tầng 4. Cuối cùng, Mục Táp
chịu không thấu sự ‘đay nghiến’ của cô bạn, đành miễn cường đến tầng bày
bán sản phẩm cao cấp.

Đi vào nơi xa hoa sang trọng, Lục Tây Dao kéo Mục Táp tới quầy

hàng bán trang sức và trang phục nổi tiếng của Pháp, chọn giúp cô một cái
áo khoác tây trang màu tím.

Mục Táp thấy ưng cái áo, vừa định cầm đi thử, tia sáng nơi khoé mắt

chợt lướt qua bóng dáng xinh đẹp đang tiến vào.

Là Mạc Tử Tuyền. Chị ta ăn mặc thanh nhã, bên ngoài là áo khoác

màu sáng, phía trong là áo mỏng hơi trễ ngực màu xanh ngọc. Trên cổ
mang khăn lụa màu trắng, thấp thoáng che đi viên ngọc phỉ thuý màu xanh
đen hình giọt nước. Phía sau buộc tóc đuôi ngựa, tay trái cầm cây dù màu
đen, tay phải cầm một đồ vật lạ, nhìn rất đẳng cấp và thời thượng, tuyệt đối
không phải là túi xách bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.