KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 86

Ý cười không giảm nơi khoé môi Mạc Tử Tuyền, có điều, bàn tay giấu

trong tay áo co thành nắm đấm chặt, móng tay đâm mạnh lòng bàn tay.

Thế nhưng, lại có sự khoái trá xen lẫn cơn tức giận.

Tống Vực hiển nhiên không đặt Mục Táp trong lòng, thậm chí lười

dạo phố cùng cô ta. Gì mà công việc bận bịu? Chỉ là cái cớ. Đã từng…chỉ
cần chị ta giở chiêu ‘nhõng nhẽo’, Tống Vực liền xuất hiện, dẫn chị ta đến
các khu trung tâm lớn của thành H, mua sắm nhiều không đếm xuể. Chị ta
muốn cái gì, có cái đấy. Lúc đó, trong mắt Tống Hạo và Tống Vực, Mạc Tử
Tuyền là nàng công chúa kiêu kỳ diễm lệ, chị ta chính là niềm ao ước của
hai anh em họ.

Chị ta vẫn nhớ rõ, có một lần, dù xách về lỉnh kỉnh những túi đồ to

nhỏ, nhưng tâm trạng chị ta vẫn không tốt lên được, nên miệng ngậm chặt,
nửa chữ cũng không thốt. Lúc ấy, Tống Vực đi tới, vừa bất đắc dĩ vừa trìu
mến nhìn chị ta, hỏi:“Tiểu công chúa, em còn yêu sách gì nữa?”

Hiện tại…quá đỗi châm chọc……

Mục Táp xách đồ, cười với Mạc Tử Tuyền:“Tụi em định đi dạo chỗ

khác, chị đi cùng tụi em nha?”

“Thôi khỏi.” Mạc Tử Tuyền dịu dàng nói,“Hai người đi đi, chị hơi

mệt, chắc vào quán cà phê phía sau ngồi nghỉ tí.”

“Được ạ.”

Buổi tối, Mục Táp gọi điện cho Tống Vực. Tống Vực cười trêu

ghẹo:“Tiêu hết tiền chưa em?”

“Sao tiêu hết nổi.” Mục Táp mỉm cười,“Tấm thẻ của anh xém hù chết

em và Tây Tây. Em không có năng lực xài hết đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.