KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 116

Nhưng mà muốn gọi Liễu chiêu huấn vào nói chuyện thì bống nhiên

trong Thiên điện vang lên tiếng xôn xao nho nhỏ. Ta vừa đi ra khỏi tịnh
phòng (phòng tắm) thì đã nghe thấy tiếng của Trịnh bảo lâm.

Bình thường nàng ta nói chuyện luôn nhẹ nhàng, như kiểu nói to chút

thôi thì sẽ bị tổn thương nguyên khí. Nhưng lần này thì giọng nàng ta
không còn nhỏ nhẹ nữa mà cao vút lạnh lùng. Dù ta không nghe rõ nàng ta
đang nói gì, nhưng lời nói rõ ràng bừng bừng lửa giận.

Không lâu sau, Trịnh phu nhân tới tạ ơn và cáo từ ta, vừa tạ ơn vừa chảy

nước mắt: “Ân tình của nương nương, ta xin nhận, Trịnh thị làm việc không
tốt, kính xin nương nương bao dung tha thứ.”

Ta rất nghi ngờ, không biết nước mắt này mấy phần vì ta có ân, mấy

phần vì Trịnh bảo lâm giận dữ.

Ta thuận miệng trả lời vài câu, cho Trịnh phu nhân lui xuống, định tìm

Trịnh bảo lâm nói chuyện thì Tiểu Bạch Liên nói cho ta biết: Trịnh phu
nhân vừa đi, Trịnh bảo lâm không chịu nổi nắng nóng, ngất rồi.

Được rồi, đành phải mời Quân thái y tới kê đơn thuốc cho Trịnh bảo

lâm… Những chuyện phiền phức sau đó, ta lười, ném hết cho Liễu Diệp
Nhi.

Đợi Thái tử gia trở về thì mặt trời đã xuống núi, hắn vừa về cung đã vào

Đông điện, vội vàng thay quần áo tắm rửa, chuẩn bị cho cung yến buổi tối.
Dù sao Đoan Ngọ cũng là quốc gia đại sự, chúng ta cũng phải đưa vài phi
tần theo, ăn bữa cơm với Hoàng thượng.

Ta vừa vào tịnh phòng thì thấy Thái tử gia đang tắm, ta tiện dựa người

trên thùng tắm, kể lể cho hắn nghe.

“Ngươi có biết không, Trịnh bảo lâm…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.