KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 189

Cung điện đã từng hết sức huy hoàng xa hoa, ngưng tụ tất cả cười vui

của Tử Cấm thành, tất nơi nơi vui vẻ, đã mờ đi.

Mặc dù hoàng thượng vẫn ân cần như cũ phái người hằng năm quét vôi

tường điện, tu sửa kiến trúc, nhưng sáu năm không có người ở, cung Hàm
Dương không có nhân khí, xuyên qua cánh cửa khép chặt, đã hiện ngay
trước mặt ta.

Sau khi cô cô ta qua đời được hai năm, ta đã từng Thuỵ vương lén vào

cung Hàm Dương, lấy lại tất cả các vật nhỏ mà ta xem trọng. Tất cả bày
biện trong cung Hàm Dương đều giống như đúc ngày đó lúc cô cô ta qua
đời, thậm chí ngay cả cái khăn lúc người phát bệnh làm rơi, cũng một dạng
rũ xuống đất như cũ, không chút nào thay đổi.

Nhưng cho dù duy trì cung Hàm Dương như cũ, hoàng thượng vẫn

không dám đến xem một lần, ông không chịu tế bài lăng mộ cô cô ta,
không chịu nhắc đến tên tuổi cô cô ta, giống như chỉ cần luôn phủ nhận,
khoá chặt cửa cung Hàm Dương như vậy, cô cô ta vẫn sống trong cung
Hàm Dương, ung dung tuỳ ý trải qua cuộc sống của người.

Mặc dù hoàng thượng cả đời háo sắc, cưng chiều vô số mỹ nhân, sau khi

cô cô ta qua đời càng càn rỡ hơn, chưa được trăm ngày, đã đề bặt ba bốn
tuyển thị. Nhưng ta vẫn rất hâm mộ cô cô ta, ta biết rõ cả đời này của hoàng
thượng, ông có thể tiếp tục có vô số mỹ nhân, nhưng tuyệt đối không có
một người có thể bằng một gót chân của cô cô ta.

Có lúc ta cũng sẽ nghĩ rằng, nếu như ta có được vị trí như vậy trong lòng

Vương Lang…Ta cũng không tình nguyện làm được tất cả như cô cô ta đã
làm.

Của hồi môn của cô cô ta, để nuôi tiểu lão bà của hoàng thượng lúc ấy

chỉ mới là hoàng tử; cô cô ta không để ý thân thể yếu đuối, vì hoàng thượng
trù mưu quốc sự, tuổi mới hơn bốn mươi đã dốc hết tâm huyết; cô cô ta vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.