KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 257

Thụy Vương bước trước ta, ống tay áo màu đen bay trong trời đêm, hắn

chịu sự nhờ vả của ta, đi hỏi tâm ý của Vương Lang với ta.

Ta đuổi theo hắn, muốn kéo hắn lại, cầu hắn đừng đi hỏi, đừng làm ta

phải khó chịu hơn nữa. Nhưng mà trong mộng hắn đi rất nhanh, mà cho dù
bị ta bắt được hắn chỉ khó xử cười cười, nói cho ta biết đã bố trí xong cả
rồi, một bước này đã không cách nào quay đầu lại được nữa.

Hôm sau khi tỉnh lại, cả người ta rệu rạo, xoa mắt ngồi trên giường, nhìn

Vương Lang đang được cung nhân hầu hạ mặc quần áo.

Đến khi hắn bắt đầu khoác ngoại bào rồi, ta mới phục hồi tinh thần, kêu

thảm thiết: “Tiểu Bạch Liên, ngươi đang chết ở xó nào vậy!”

Vương Lang cười như không cười, nhướng mày nhìn ta, như đang trêu

chọc, chôn sâu trong khuôn mặt gió thổi không động, chỉ có thể nhìn ra
chút từ trong ánh mắt.

Người này đúng là quá đáng, mình thì thức dậy sớm cũng không gọi ta

đứng dậy rửa mặt, thân là Thái tử phi Đông cung, còn phải để Thái tử chờ
cùng thỉnh an, nếu điều này lan ra ngoài, ta sẽ bị biểu cô lảm nhảm ‘Nữ Tứ
thư’ bên tai rồi.

Tiểu Bạch Liên lên tiếng vào, hoảng hốt nâng trang phục và đạo cụ của

ta tới. Vương Lang cũng không để ý tới ta, hắn ra ngoài điện ăn điểm tâm
trước rồi.

“Là Thái tử gia không cho bọn nô tỳ đánh thức nương nương.” Hai tiểu

cung nhân vừa múc nước giặt khăn hầu hạ ta rửa mặt, vừa líu ríu giải thích:
“Nói là tối qua nương nương mệt nhọc, ngủ thêm một lát cũng tốt.”

Gì chứ, giờ còn tỏ ra quan tâm nữa? Rõ ràng là muốn thấy ta thất bại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.