KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 381

Bất quá ta cũng chẳng có cơ hội đề xuất nghi vấn này, đã bị hai người

thao thao bất tuyệt hỏi han dồn dập, bức ta phải đem những lời muốn nói
nuốt trở lại trong bụng.

Trần Thục phi và Liễu Chiêu huấn đều cảm thấy được đằng sau chuyện

này khẳng định có mờ ám, một cái sân phơi đang rất tốt như vậy, tuyệt
không có khả năng đột nhiên nứt ra từ ngọn núi giả. Mà ta có thể thoát khỏi
địa ngục, quả thực cũng bởi vì cô cô và phụ mẫu ta đã tích vô số phước
đức, nếu không phải bản thân ta đủ trấn tĩnh gỡ ra mớ rong rêu quấn chặt
lấy chân ta.

Đương nhiên không phải ta không thể phản bác, chỉ là đối mặt với sự

liên thủ của Trần Thục phi và Liễu Chiêu huấn, đầu óc của mọi người đều
sẽ trở nên đình trệ không còn sắc bén, cho nên ta cũng chỉ ôm đầu than một
tiếng: "Đau đầu." Đã thành công tiễn hai nữ nhân đang hưng phấn quá mức
này đi ra ngoài. Bất quá cái giá phải trả là bị rót vào một đống lớn an thần
dược, miệng run lên đầy đau khổ.

Trong khoảng thời gian khó khăn như vậy, tin tức duy nhất có thể khiến

ta cảm thấy an ủi là nghe nói Vạn Tuệ cũng hưởng thụ cùng một đãi ngộ
với ta, bị bao vây bởi an thần dược không còn chỗ có thể trốn. Nguyên
vương tự mình trấn áp kinh hãi cho nàng ấy, một bước cũng không cho
đứng dậy.

Về phần ta, tốt xấu gì cũng có một cục u thật lớn cần tĩnh dưỡng, Vạn

Tuệ ngoại trừ chịu một chút kinh hách, căn bản cũng không có gì đáng
ngại, cho nên ta cảm thấy được trong Tử Cấm thành, không có người nào
thảm hơn ta.

Chuyện này cũng đã khiến công công ta hết sức tức giận.

Đại khái là ở ngày thứ ba, ông đã tự mình tới Đông cung thăm ta, nhưng

lúc ấy ta mới vừa uống xong một chén an thần dược, lại đúng lúc sau giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.