KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 414

Quay đầu đi không nhìn mặt Vương Lang, ta cởi hết nút áo trong, lại hút

sâu một hơi, đẩy áo xuống đầu vai, tay run run cởi nút thắt sau cổ.

Ánh mắt Vương Lang không còn nhìn ra là màu hổ phách nữa, hắn

không hề che dấu ý tứ, hào phóng lộ ra…. Long uy của hắn, càng làm ta
cảm thấy ngượng ngùng hơn. Nút thắt này, mãi ta mới có thể cởi ra được.

Đai lưng bên hông không cởi được, ta đành đưa tay vào trong nội y, cởi

nút thắt áo trong, sau đó không còn đủ dũng khí để cởi áo trong ra, đành
năn nỉ Vương Lang: “Cũng được rồi! Vương Lang thối, chàng còn muốn
bắt nạt ta tới khi nào!”

Vương Lang nói trúng tim đen: “Nàng không cởi được đai lưng hử?”

Lời nói này làm ta không biết đáp thế nào, đành nghiêng đầu đi không để

ý tới hắn. Dù sao tay ta không làm được việc cũng đâu phải ngày một ngày
hai, nếu là hắn không phục, đại khái có thể…. Có thể tự mình cởi ra.

Quả nhiên hắn tự mình cởi.

Không những tự cởi, hắn còn để ta quỳ gối trước người hắn, vừa cởi y

phục của ta vừa hỏi: “Không phải nói muốn sinh con sao? Y phục cũng
không cởi được thì sinh thế nào?”

Ta quả thực quẫn tới cực điểm, chỉ hận không thể khâu miệng Vương

Lang lại, tiếc ta mình không có tài may vá, ta đành dùng hàm răng làm kim,
cắn môi hắn, để hắn không thể cười nhạo ta được nữa.

“Ngay cả y phục đều phải tự cởi, chàng thì sao? Chỉ nằm, nằm….” Vừa

cắn, vừa phản bác lại.

Vương Lang ghé vào tai ta, cười rộ lên, hắn gọi ta: “Tiểu Noãn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.