KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 415

Giọng nói này ấm áp như nắng giữa trưa, ta đang chơi bên bệ cửa sổ, cho

dù cách một cánh cửa thì cũng ấm tới mức ta muốn tan ra.

Từ khi gặp chuyện không may tới nay, chúng ta chưa từng làm chuyện

đó. Ban đầu thì đầu ta còn đau, đương nhiên không có tâm tình làm chuyện
đó, sau này đầu đỡ rồi thì ta lo rằng Vương Lang thấy bộ dạng xấu xí của ta
sẽ không thích ta, mỗi lần gặp đều đội mũ, che trán không cho hắn xem,
làm chuyện như vậy thì rất là kỳ lạ. Lại nói tiếp, tính ra cũng đã hơn mười
ngày không làm chuyện này rồi.

Có thể là vì thế nên bây giờ ta ăn không tiêu…. Ban đầu hắn để ta… kẹp

lấy eo hắn, từ từ nuốt ‘hắn’ vào, tư thế này làm hắn nhập rất sâu, hắn hơi
động một chút ta cũng không còn quỳ được, chỉ có thể ghé vào ngực hắn
xin tha thứ.

Nhưng mà Vương Lang cũng không tha cho ta, hắn không ngừng nhấp

vào người ta, để ta nhìn vào mặt hắn, ánh mắt của hắn như có lửa, đôi mắt
nhìn vào ta, gần như muốn đốt cháy cả người ta. Hắn còn gọi ta, Tiểu
Noãn, Tiểu Noãn… ôm chặt lấy eo ta, giống như vừa buông tay thì ta sẽ
chạy đi nơi khác. Đến cuối cùng ta khóc không thành tiếng, mềm như một
bãi bùn nhão, nghẹn ngào cầu hắn: “Vương Lang, Vương Lang, chàng
đừng làm rộn…”

Hắn mới dần dần chậm lại, giơ tay lên vuốt ve trán ta, thấp giọng phân

phó ta.

“Nằm xuống.”

Lúc này đây, chúng ta thực hiện hoàn toàn ý trên mặt chữ ‘Từ đầu

giường tới cuối giường, ‘Điên loan đảo phượng’, ‘hô mưa gọi gió’. Nếu
không phải ta đã mềm nhũn ta thì ta thấy Vương Lang thực sự có hứng để
chúng ta lại thực hiện thêm một hồi ‘Từ trên giường đến dưới giường’.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.