KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 449

Đương nhiên ta biết, ba ngày thanh tu này, nhất định là hoàng thượng

nhìn thấy ta nản lòng, nản chí, an bài cho ta một lần nho nhỏ để điều hoà.
Ta lập tức phồng má không chịu, làm nũng với Liễu Chiêu Huấn, "Liễu
Diệp Nhi, ngươi đừng bởi vì không thể đi mà làm tổn thương ta. Lần này là
tự dượng an bài, ngươi muốn ăn bao nhiêu đồ tốt, ta đều có thể mang về
cho ngươi."

Liễu Chiêu Huấn hiểu ta, ta cũng rất hiểu rõ Liễu Chiêu Huấn, trên

khuôn mặt bánh bao nhỏ của người này lại hiện lên một số nếp nhăn, nàng
thao thao bất tuyệt nói, "Trừ vịt diêm thuỷ, vịt quế hoa, vây cá om, Âm
Dương Bảo Phiến ngàn dặm thiền quyên ra, ta còn muốn thiên đăng bổng
Đàm gia, Gà hỏa can ti Phan gia, lỗ giò Thiên Thành Lưu gia ở Lão Cam
lộ......"

Nàng lại thao thao bất tuyệt nói mười ba mười bốn món ăn nổi tiếng ở

Kinh Thành, chợt dừng lại hỏi ta, "Ta nói nhiều như vậy, người mua về hết
không?"

Ta liếc mắt cười với Liễu Chiêu Huấn, không nói lời nào, Liễu Chiêu

Huấn hừ một tiếng, giống như lưỡi dao sắc bén khoét ta mấy lần, rút chân
lên đi ra khỏi phòng.

Rảnh rỗi đến đùa giỡn Liễu Chiêu Huấn —— cảm giác mơ hồ sống cho

qua ngày đoạn tháng, thật đúng là tốt.

#

Chuyện muốn xuất cung đi lễ Phật, hay là muốn chào hỏi Trần Thục phi,

tuy rằng nhà mẹ đẻ của bà xa tít ở biên thuỳ Tây Bắc, nhưng chưa chắc
biểu cô ta cũng muốn ăn chơi cái gì trong kinh, cần ta làm chân chạy cho
bà.

Đối với chuyện xuất cung lễ Phật của ta, biểu cô cảm thấy rất không

thoải mái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.