KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 469

Cả ngày hôm nay, hắn đều là Vương Lang với nụ cười tủm tỉm, cho dù

hơi thở tự phụ vẫn chưa tiêu tan, nhưng một người quá quen thuộc hắn như
ta, có thể nhìn ra được sự vui vẻ bên dưới lớp mặt nạ đó.

Thôi, ta bất chợt cảm thấy một ngày làm thái giám chết bầm cũng không

đến nỗi, ít nhất hôm nay Vương Lang ngoài Lưu Ly xưởng, còn thấy được
cảnh tượng mùa hè Thập Sát Hải, thời điểm chúng ta chèo thuyền trên mặt
hồ, ngoại trừ ánh mắt ‘thái giám chết bầm’ vẫn liên tục đeo bám của thuyền
nương, thật ra thì vẫn vô cùng vui vẻ. Thập Sát Hải mặc dù không được
yên tĩnh như Thái Dịch Trì, nhưng ta nghĩ Vương Lang và ta cũng thích nơi
này hơn.

Từ Lưu Ly xưởng ra ngoài, chúng ta liền trực tiếp trở về Tô phủ, dưỡng

nương ta sớm đã có chuẩn bị, khi ta và Vương Lang vừa xuống ngựa từ cửa
bên hông, đã nhìn thấy bà trên tay đang cầm một cây chổi lông gà màu sắc
sặc sỡ, mang vẻ mặt nghiêm túc đứng trước xe ngựa, có thể thấy rất rõ ràng
là đang đợi ta.

Quả nhiên, mới vừa xuống ngựa, dưỡng nương đã cầm chổi lông gà lập

tức đánh tới. "Tô gia nhiều thế hệ đều là danh môn, gia học uyên thâm, tiểu
thư ngài hôm nay lại mang một dáng vẻ hoạn quan cung nô, dụ dỗ Thái tử
gia xuất ngoại chơi xuân tìm vui......"

Tiểu Bạch Liên và Tiểu Tịch Mai đều lộ ra gương mặt ‘quan sát là được

rồi’, rất dễ nhận thấy, họ đã ngộ ra được bản lãnh của Liễu Chiêu huấn, đó
mới thật gọi là gia học uyên thâm đấy.

Dưỡng nương ta tính tình đoan chính nghiêm túc, nói thật ra nếu so với

cha mẹ ta thì cũng nghiêm nghị hơn một chút, bà trước sau là vú nuôi của
ca ca và ta, kể từ khi cha mẹ qua đời, ca ca đi Đông Bắc, trong nhà chuyện
gì cũng đều do dưỡng nương làm chủ. Từ nhỏ đến lớn ta nghịch ngợm phá
phách, bà là người đánh ta nhiều nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.