KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 578

Liễu Chiêu Huấn trừng ta một cái, ngay cả một câu nói cũng lười đáp lại

ta, biểu hiện không vâng lời như vậy lại giành được tiếng người khẽ tán
thưởng của Trần Thục Phi, khiến ta cảm thấy một hồi bất đắc dĩ, liền vội vã
ra khỏi phòng, để cho cặp đôi ngưu tầm ngưu, mã tầm mã khích lệ lẫn
nhau.

Vừa ra khỏi cửa liền lại đụng phải Vương Lung, hắn cười cười với ta,

khách khí nói: “Lục tẩu phải đi rồi à?"

Trước kia không biết, thấy Vương Lung thế nào cũng đều cảm thấy rất

bình thường. Bây giờ biết tâm tư của hắn, ta ngược lại có chút không dám
nhìn thẳng vào hắn, chỉ là cười cười, liền chuyển tầm mắt nhìn chân của
mình, "Mới vừa rồi đang giúp đệ chọn thục nữ trong bức hoạ đấy, bây giờ
phải đi Thụy Khánh cung có chút việc."

Vương Lung lập tức nhíu mày, lộ ra chút không vui. "Không phải là cùng

mẫu phi nói......"

Hắn nhỏ giọng lầm bầm, lại nhìn ta một cái, nuốt nửa câu còn lại.

Giữa hai người chúng ta giống như bị một loại không khí khó tả bao

quanh, không khí này vừa mập mờ, lại có mấy phần ngầm hiểu lẫn nhau,
tuy rằng không có đôi câu vài lời, nhưng Vương Lung đã biết ta hiểu ra, mà
ta cũng biết hắn hiểu.

Ta lấy dũng khí, đưa mắt lên nhìn nhìn thẳng Vương Lung, nhẹ giọng

nói, "Tiểu Linh Lung, đệ......"

Chữ đệ vừa ra khỏi miệng, lại có một chút cứng họng.

Thoáng cái liền nghĩ đến khi còn bé, ta đang ở trên cây tùng mai phục

Vương Lang, hắn lại đứng dưới tàng cây vẻ mặt lo lắng nhìn lên ta, nhắc
nhở ta, "Tiểu Ấm, muội đừng đạp trơn, muốn xuống thì hãy đạp lên bả vai
của ta, đừng sợ...... Ai, coi chừng!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.