KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 610

"Dần dần ta hiểu được tâm tư của chàng rồi." Ta tuyên bố."Vương Lang,

chàng cho là chàng không rõ nói, là sự bảo vệ tốt nhất đối với ta, cũng là
đối với chàng. Chàng vẫn coi ta như một đứa trẻ con, chàn hi vọng sau khi
ta đã hoàn toàn thuộc về chàng, lại hãy lớn lên. Như vậy cho dù ta muốn rời
đi, cũng đã không thể tách rời."

"Nhưng chàng không rõ." Ta nói."Vương Lang, cho dù là cái gì chàng

cũng chưa từng nói rõ ràng, cho dù chàng cho là như vậy có thể bảo vệ tốt
cho mình, nhưng lúc ta rời bỏ chàng, chàng cũng sẽ đau lòng như vậy thôi."

Ta nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt của hắn, hỏi hắn, "Một đêm đó ở bên hồ

Thái Dịch, khi ta rời đi, chàng đau lòng không?"

Vương Lang rũ mắt xuống, chăm chú nhìn ta.

Vương Lang như thế này, từ trước ta chỉ có thể ở lúc trên giường đó ngẫu

nhiên nhìn thấy, là hung ác, nắm chặt, giống như một con thú hoang, đòi
hỏi gần như vô cùng vô tận, hai mắt là con đường hắn kiếm mồi, con mồi
bị hắn nhìn kỹ chỉ có thể run rẩy, chỉ có thể thần phục.

Nhưng bây giời, hắn để một mặt lộ ra trước mặt ta, ta nhìn thấy sự níu

giữ của hắn, sự tính kế của hắn, thậm chí là đối với ta, hắn cũng lấy suy
nghĩ, ánh mắt như vậy, ánh mắt lãnh khốc mà gần như vô tình như vậy mà
nhìn.

Sau đó hắn nhẹ giọng nói, "Không, thực ra Vạn Tuệ vẫn chỉ là bề ngoài,

Phụ hoàng sớm đã quyết tâm, hứa gả nàng cho ta. Ý nguyện của bản nhân
nàng như thế nào, cũng không quan trọng. Khi đó ta đã biết, nàng sẽ là của
ta."

Ta nhăn mày, bỗng nhiên sinh ra một loại kích động muốn phản kháng

"Lúc ấy có rất nhiều thủ đoạn, có thể tránh được gả cho chàng..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.