KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 665

Cùng với những người xung quanh, cực ít khi có việc trong lòng ta nắm

chắc, mà người khác lại không thể hiểu. Ta muốn tâm tư Vương Lung, vào
giờ phút này phải là một chuyện khó khăn, ngoại trừ ta nắm chắc, bản thân
Vương Lung cũng không hiểu rõ tâm tư của hắn.

Suy nghĩ một chút, không khỏi lại có chút buồn cười, ta không tiếp tục

tìm Liễu chiêu huấn, mà là một thân nhẹ nhõm, một mình bước nhỏ trở lại
Đông cung, dọc đường càng nghĩ càng buồn cười: cho dù là Vương Lung,
vì một chữ tình, cũng có thể thành si.

Trở lại tây Thiên điện, tiểu Bạch Liên và tiểu Tịch Mai đã chuẩn bị sẵn

nước nóng cho ta. Ta chạy trốn gấp, không mang theo người, hai tiểu nha
đầu đợi đến lúc nãy, đang muốn đến cung Thụy Khánh đón người, không
ngờ tiểu Bạch Liên vừa đi được vài bước, lại gặp ta ở cửa cung. Nàng ta
nhất thời bám theo ta, vừa bóp lưng, vừa mềm giọng năn nỉ ta: “Nương
nương, chúng ta cũng muốn nghe chuyện truyền kỳ đại tướng quân vung
roi ngựa mang quân chinh Bắc, thắng được Song Thành!”

Tâm lý tiểu dân chúng thích nghe náo nhiệt, từ trên xuống dưới cũng

không thay đổi. Lúc tin chiến thắng của ca ca ta vừa đưa đến, quán trà trên
phố cũng đã kể chuyện xưa “Tô tướng quân thiên binh thần tướng”. Chỉ là
đó là nghe sai đồn bậy, hôm nay có ca ca ta tự mình kể, nhóm tiểu cung
nhân này không tránh khỏi mềm giọng hỏi thăm, mài chuyện của huynh ấy
khắp nơi thành truyền thuyết.

“A Xương vẫn hầu hạ sau lưng gia.” Ta nói với tiểu Tịch Mai: “Các

ngươi tìm hắn kể lại, hắn nghe nhiều hơn ta nhiều lắm.”

Tiểu Tịch Mai chuyển con ngươi, hận không thể lập tức ra ngoài tìm A

Xương. Ta liền cười không ngừng, lại nghĩ đến hỏi: “Vương Lang đâu,
chàng ấy đã về chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.