KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 730

Hôn môi - - đương nhiên là một chuyện tốt đẹp, nhất là đối với phu thê

tuổi trẻ, lúc tiểu biệt thắng tân hôn, càng vô cùng khiến người ta trầm mê.
Những năm tháng hy vọng tuy rất dài, nưng cuối cùng cũng có tận cùng. Ta
chỉ đồng ý để cho Vương Lang hôn ta một nén nhang... Uhm, thời gian hai
chung trà, là quyết đoán đẩy hắn ra, thở khẽ nhắc nhở."Chờ một lát, chàng
còn phải xuống xe trước mắt bao người đấy!"

Xiêm y của Vương Lang có một chút rối loạn - - không tồi, cũng may chỉ

là có một chút, khí tức của hắn cũng mang theo hơi thở nhẹ, ngón tay còn
đang dao động trên lưng ta, đã được nhiệt độ cơ thể của ta làm ấm hơn.

"Nàng lại không cần xuống xe trước mắt bao người." Hắn thấp giọng oán

giận, ánh mắt ám trầm, khó có khi yêu cầu lộ ra ngoài như vậy, ta nhịn một
tiếng rên rỉ xuống, kiên quyết nói."Không được! Còn có quá nhiều việc
chưa hỏi chàng mà!"

Người nam nhân này mở ra hai tay, dường như hoàn toàn không lo lắng

vì vận mệnh đang đợi chờ cuối con đường này, hắn vẫn thanh thản nhấc hai
chân, tựa đầu lên tay vịn gỗ Hoàng Dương rộng rãi, cầm lấy lò sưởi nhỏ
vuốt ve như có như không, cứ như là đang ở trong nhà mình sưởi ấm
thưởng tuyết, tự tại mà phong lưu.

“Có chuyện gì muốn hỏi? Ta thấy việc gì, cũng đã không cần nói cũng

hiểu rồi."

Trong những lời này mang theo oán hận nhàn nhạt, đương nhiên không

phải về phía của ta. Ta không khỏi thở dài theo hắn, "Chàng tức giận với
dượng?"

Vương Lang nhăn mày không nói, ửng hồng trên mặt hắn đã rút bớt đi,

thay bằng sự lạnh nhạt thường ngày, sự lạnh nhạt này tuy bởi vì ta lấy lòng,
mà biến thành từng đợt thoải mái phong lưu nhè nhẹ, nhưng lúc nhắc tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.