KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1005

sông. Sơn do đó bị hạ ngục. Nhưng nhờ có ngọc, Sơn đã tìm thấy ấn ngọc
của vua bị mất, nên được tha và được vua gả công chúa[8].

Truyện của người Mèo cũng tương tự hai truyện vừa kể, nhưng có thêm
một ít tình tiết: khi nhân vật chính - Cù Minh Sáng - bị hạ ngục, để giải mối
ngờ của vua, anh ta phải lần lượt nói cho vua biết câu chuyện của một đàn
kiến, một đàn lợn và một đàn chim sẻ, v.v... Khi vua chiếm được ngọc,
không bỏ ngọc vào miệng mà bỏ vào hòm, nên để đoạt lại ngọc, mèo và
chó phải nhờ đến tài đục khoét của chuột (như truyện của ta đã kể)[9].

Ở truyện In-đô-nê-xi-a (Indonesia) thì không phải mèo với chó mà là mèo
với chuột, trong đó công lao tìm nhẫn chủ yếu là của chuột.

Có hai anh em Khi-na và Ma-da cứu hai con rắn, được rắn rủ về nhà chơi
và được bố rắn tiếp đãi hậu hĩ. Do hai con rắn mách, họ xin được bố rắn
một chiếc nhẫn, hễ đeo vào tay thì có phép sờ vào vật gì đều biến thành
vàng. Bị một người lái buôn đánh tráo mất nhẫn, hai anh em bèn nhờ một
con mèo nhà đi tìm. Mèo rủ chuột cùng đi. Nhờ có chuột khoét hòm nên
tìm được nhẫn mang về, nhưng mèo lại đánh rơi xuống biển, nhờ có chuột
lặn xuống lấy lên. Lần thứ hai, mèo đánh rơi nhẫn xuống kẽ nứt dưới đất.
Lại nhờ có chuột đào lỗ lấy lên. Nhưng lần này được nhẫn, chuột một mình
mang về cho chủ[10].

Người Miến-điện (Myanmar) cũng có truyện Những con vật biết ơn cũng là
loại dị bản của truyện Con chó, con mèo và anh chàng nghèo khổ, nhưng ở
đây một mình mèo cáng đáng công việc tìm nhẫn, còn chó thì làm việc
khác.

Có bốn chàng trẻ tuổi theo học một ông thầy. Một hôm họ xin thầy giảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.