KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1467

thường nói: - "Không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời", thế mà nhà tôi
đói khổ từ ba đời nay không cất mặt lên được.

Nghe đoạn, phú ông đưa cho anh học trò một số tiền ăn đường, và nói:

- Thế thì nhân thể anh làm ơn hỏi giúp Ngọc Hoàng cho tôi một việc. Nhà
tôi từ xưa đến rày không hề làm việc gì ác đức, vậy mà không hiểu tại sao
vợ chồng tôi chỉ sinh hạ có mỗi một mụn con gái mà lại câm từ thuở nhỏ.

Người học trò gật đầu nhận lời, rồi lên đường, tiếp tục cuộc hành trình.
Nhưng số tiền ăn đường của anh chẳng mấy chốc lại hết veo. Anh lại lần
vào nhà một người nọ ở dọc dường để cầu giúp đỡ. Người chủ nhà này
cũng đãi đằng cơm nước tử tế, đoạn hỏi anh về mục đích chuyến đi. Anh
cũng kể lại tỉ mỉ số phận đen đủi của mình cũng với ý định đi tìm Ngọc
Hoàng thượng đế. Nghe thủng câu chuyện, người kia mang tiền gạo ra tặng
anh, và nói:

- Nếu anh đi gặp Ngọc Hoàng thượng đế thì nhân thể làm ơn hỏi hộ cho tôi
việc này một tý. Nguyên nhà tôi có trồng mây cây cam, không hiểu tại sao
cây tốt sum suê mà lại không hề có quả.

Người học trò nhận lời và lại tiếp tục lên đường. Anh đi mãi rồi cũng đến
đích. Nhưng khi muốn vượt biển để tìm đến hỏi đảo chỗ Ngọc Hoàng
thường ngự xuống thì thấy một trời một nước mênh mông, chẳng có thuyền
bè gì cả. Anh ngồi lại ở trên bờ chờ đợi. Chờ luôn ba hôm không thấy gì,
anh không khỏi sốt ruột. Bỗng một hôm anh trông thấy một con ba ba
khổng lồ nổi lên mặt nước bơi vào bờ, hỏi anh có việc gì mà ngồi chờ ở
đây. Người học trò liền kể hết tâm sự của mình cho ba ba nghe và nói lên
điều mong mỏi trước mắt là chờ gặp một con thuyền để đi nhờ ra đảo. Ba
ba nghe vậy liền bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.