KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1533

Thì ra vì khát quá nên Ân đã làm như vậy mong hứng lấy những giọt sương
mai rơi từ lá cây xuống, hy vọng duy trì sự sống.

Nghĩa trở về. Hai hôm sau hắn lại lên nữa. Hắn trông thấy rõ ràng Ân đã
chết, đầu gục xuống ngực. Lần này Nghĩa về rất yên tâm. Nghĩa phao lên
cái tin rằng Ân tự dưng bỏ mình, bỏ quê hương đi làm ăn ở phương xa
không tưởng gì đến vợ con làng nước nữa.

Thế rồi Nghĩa thỉnh thoảng lai vãng đến nhà vợ Ân làm bộ hỏi thăm tin tức
chồng nàng. Thấy nàng túng thiếu, hắn làm bộ hào hiệp giúp đỡ khi năm
quan, khi ba quan không tiếc. Trong lúc chồng đi xa, lại được bạn chồng
tận tâm săn sóc, vợ Ân rất cảm động. Nàng chưa từng thấy có một người
nào lại tốt bụng đến thế. Cho đến ngày cái tin Ân bị lũ cướp ở biên giới giết
chết trong xó rừng đến tai nàng, thì nàng thấy không thể nào lìa Nghĩa được
nữa.

Rồi sau đó khi đoạn tang, hai người lấy nhau, và đưa nhau về quê hương
của Nghĩa ở một tỉnh xa ngoài Bắc.


*

* *


Hai người ăn ở với nhau thấm thoắt đã được chín mười năm trời. Chồng
vẫn không thổ lộ gì với vợ, mà vợ cũng không ngờ vực gì người chồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.