KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1623

thai ngay!" Từ đó bà già có mang đẻ được một con trai. Đứa con lớn lên ăn
xài vô độ, tiêu hết tiền dành dụm của bố mẹ. Sau đó, tự nhiên nó đau nặng
rồi chết. Cũng như truyện trên, thấy con chết yểu, người bố buồn quá, đánh
đồng thiếp xuống thăm. Khi cha con gặp nhau, chẳng những hắn không
mừng mà còn hỏi xóc: - "Cha chết rồi hay sao mà xuống đây?". Ông già kể
chuyện cho nghe, hắn đáp: - "Kiếp trước ông thiếu tôi ba ngàn quan. Từ
ngày về với ông, tôi đã tiêu hết hai ngàn bảy trăm. Thấy ông tốt, tôi miễn
cho ba trăm, vậy là tử tế lắm". Ông già cứ nằng nặc khuyên con trở về. Nó
bỏ đi mất, ông lại đi tìm, đón đường hết lời khuyên dỗ. Nó lại bỏ đi. Giận
quá, ông già về đào mả đốt xương con quăng khắp nơi. Không ngờ lửa lan
ra làm cháy mía của các chủ ruộng khác, bị họ bắt đền, tổng cộng hết ba
trăm quan. Ông nghĩ lại: - "Vậy là cuối cùng tròn số ba ngàn quan"[8].

Một truyện thứ ba Thái thú Diễn-châu tình tiết có khác ít nhiều:

Vợ một ông tri phủ Diễn-châu đẻ mấy bận không nuôi được. Một lần có
mang, chồng mộng thấy thần cho một lưỡi tấm sét bảo đánh cho con một
chiếc vòng chân. Bèn làm theo. Đứa con trai lần ấy quả nuôi được, đặt tên
là Kim Tích. Kim Tích mười bảy tuổi đỗ cử nhân, một hôm bảo người bố: -
"Nay con đã khôn lớn, chả nhẽ cứ phải đeo vòng mãi sao". Bố cho là phải,
bèn tháo ra, nhưng vừa tháo thì Kim Tích chết. Thương con quá, ông bắt cả
nhà để tang.

Một cô gái bán cau ở gần làng có quen biết nhà này, một hôm đến chơi cho
biết Kim Tích hôm kia đến chơi nhà mình có xe ngựa và đầy tớ rậm rịch,
chắc làm quan to. Lại bảo: - "Muốn biết thì hai hôm nữa đến nhà tôi nấp
xem sẽ thấy". Người bố làm theo, quả gặp. Nhưng khi thấy bố, Kim Tích
mắng: - "Mày giam hãm tao mười bảy năm nay còn mặt mũi nào mà nhận
cha con nữa". Nói xong biến mất. Người bố tức quá về đốt hết đồ tang
đi[9].

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.