KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1658

mồ hôi nước mắt của ta và ông cha ta mấy đời gom góp lại bỗng chốc lọt
vào tay quân bất lương. Sao có thể như thế được nhỉ?".

Trong lòng ông nảy ra một sự bực bội ghen ghét, nó cứ làm ông băn khoăn
day dứt. Ông toan đem phần lớn của cải cho họ và làng. Nhưng rồi lại gạt
đi: - "Trừ phi không có con, chứ đã có con không ai làm thế bao giờ".
Trước kia ông có ý định ở vậy cho đến mãn đời. Nhưng bây giờ đã có sự
thay đổi. Một ý nghĩ vụt lóe ra trong óc ông già - "Hay ta cứ lấy vợ rồi đến
đâu hay đấy!". Thế là chỉ ít lâu sau, người ta bỗng thấy ông nhờ mối đánh
tiếng gá nghĩa với một người đàn bà góa chồng ở làng bên cạnh.

*

* *

Người vợ kế sau khi về làm bạn với ông được ba năm thì sinh một đứa con
trai. Nỗi vui mừng của ông già họ Lê tưởng không gì hơn thế nữa. Ông
chăm sóc cho con đến mức trong làng ngoài xóm phải đồn nhau: chưa một
nhà quyền quý nào chăm được như vậy. Đã lo cho đứa bé trước mắt, ông lại
còn lo cho nó mai sau. Thấy chàng rể hung bạo, nhiều lúc đến chơi nhà
nhìn đứa con trai bé bỏng của mình bằng cặp mắt ganh ghét, ông đâm ra lo
sợ. Ông thầm nghĩ: - "Mình nay đã gần đất xa trời. Nếu một mai khuất núi
giữa lúc thằng bé hãy còn trứng nước thì nó không ngại gì mà không ra tay
ám hại. Bởi vì nó thừa hiểu là theo luật của triều đình thì bao nhiêu tài sản
của ta phải thuộc về thằng bé. Chao ôi, nguy hiểm cho tính mệnh con ta
biết chừng nào?". Vì thế, không một giây phút nào ông quên tìm cách bảo
toàn cho đứa bé trong tương lai.

Và rồi cuối cùng mọi người đều tỏ thái độ ngạc nhiên khi thấy ông già họ
Lê thường tỏ thái độ lạnh nhạt đối với hai mẹ con người vợ kế. Người ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.