KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1684

nấu ăn khi vua đi vắng. Vua về hỏi, Ha-lớc lại đổ cho là vì có mang nên
thèm ăn măng. Vua cũng không nói gì. Vỏ măng sau đó lại hóa thành chim
bếch (sáo) đến hót ở cung. Vua bảo: "Có phải Ca-dong thì đậu vào tay áo".
Chim đậu vào tay áo, vua giữ lại nuôi. Ha-lớc lại bắt chim làm thịt ăn,
quẳng lông ra đường cái. Lông chim mọc thành cây pen (thị). Vua hỏi, Ha-
lớc đáp: - "Chim bay qua nồi canh đang sôi rơi vào, tôi vớt cho chó ăn".
Vua cũng không nói gì.

Cây pen chỉ có một quả. Quả chín bay mùi thơm khác thường làm ai đi qua
cũng thèm nhưng nhìn lên thì không thấy, trừ một bà già. Cũng như ở
truyện Tấm Cám, bà già ước nó rơi xuống, và nó rơi ngay, bà đưa về rấm
vào vại.

Từ đoạn này về sau đều y như truyện của ta, chỉ thêm một tình tiết là khi bà
già mời vua tới ăn cỗ, vua ăn bánh thấy giống hệt bánh Ca-dong làm ngày
trước. Hỏi bà già thì bà nói vì có nhiều người làm giúp nên không biết bánh
của ai. Vua ăn trầu lại thấy giống hệt trầu của Ca-dong têm. Vua thở dài.
Ca-dong trong buồng cũng thở dài. Nghe tiếng, vua chạy vào thì gặp vợ.
Một tình tiết khác nữa là khi Ca-dong bảo người hầu đưa mắm Ha-lớc về
cho mẹ nó ăn có nhắn tin mời mẹ Ha-lớc đến chơi. Mẹ Ha-lớc đến, thấy
Ca-dong lại tưởng là Ha-lớc, nói rằng: - "Có phải con mời mẹ đến chơi
không?". Ca-dong đáp: "Không". Mẹ Ha-lớc mới biết là Ca-dong còn sống,
thẹn trở về. Ăn gần hết mắm thấy có bàn tay (không phải đầu lâu), mụ nhận
ra chiếc nhẫn của con gái mình mới biết là con đã chết [10] .

Người Khmer có truyện Nàng Can-tóc và nàng Song Ang-cát rất gần với
truyện của ta và của Cham-pa, chỉ khác không có đoạn cuối:

Một người đàn ông góa vợ có một con gái tên là Can-tóc (xinh), lại lấy vợ
kế có con riêng là Song Ang-cát (đầu mẩu củi). Ở đây cũng có tình tiết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.