KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1923

- Nếu một mai có việc gì cần, thì cứ gọi "Sứ giả Thanh Giang" ba lần, ta sẽ
đến giúp!

Nói đoạn, thần đi thẳng xuống biển. Vua An Dương Vương đưa vuốt cho
viên tướng Cao Lỗ, bảo làm lẫy nỏ như lời dặn của thần. Nỏ làm xong ,
mỗi một phát bắn hàng ngàn mũi tên tua tủa bay vút ra, kẻ địch dù đông
cũng khó lòng sống sót.

Hồi bấy giờ, ở phía Bắc Âu-lạc có nước Nam-việt của Triệu Đà là một
nước cường thịnh. Cậy có đất rộng, dân đông, lại thiện chiến, Triệu Đà mấy
lần kéo quân sang đánh, nhưng mỗi lần vượt cõi là một lần chuốc lấy thất
bại. Bên này An Dương Vương sai đem nỏ thần ra bắn. Mỗi phát bắn ra,
tên bay rào rào, quân Nam-việt chết như rạ. Thấy nhiều phen bị thiệt hại
nặng nề, Triệu Đà đành phải gác chuyện can qua. Tuy vậy hắn vẫn còn căm
tức, ngày đêm trù mưu tính kế để chiếm cho được Âu-lạc mới thỏa dạ.

Nghe nói vua An Dương Vương có cô con gái chưa chồng, Triệu Đà mượn
cớ giảng hòa, cho sứ giả sang cầu hôn Mỵ Châu cho con trai mình là Trọng
Thủy. Mục đích đích của hắn không phải là thắt chặt tình giao hiếu giữa hai
nước mà để dò xét tình hình Au-lạc. Thấy địch muốn chuyện cầu thân, đổi
bụng hằn thù ra đường tình nghĩa, An Dương Vương vui lòng nhận lời.
Cuộc hôn nhân không mấy chốc đã thành. Theo phong tục, chàng rể phải
sang ở nhà bố vợ một thời gian, gọi là ở gửi rể. Hôm động phòng, tai tài gái
sắc gặp nhau, tình cảm mặn nồng không nói hết.

Lấy được Mỵ Châu rồi, Trọng Thủy lân la hỏi vợ về nội tình Âu-lạc như lời
bố mình dặn dò trước lúc đi làm rể. Chàng tỉ tê gạn vợ:

- Tại sao dân Âu-Lạc không đông, nhưng mỗi lần ra quân đều thu được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.