KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1951

mặt, nàng vẫn âm thầm chịu đựng, tuyệt không có lấy một lời oán thán. Cứ
như thế sau sáu năm, nàng trông nom con người như con đẻ. Trong khi đứa
bé ngày một sởn sơ khôn lớn, thì sức của nàng trái lại ngày một mỏi mòn
kiệt quệ. Một hôm, biết mình không thể sống được nữa, tiểu Kính Tâm bèn
viết một phong thư để lại cho bố mẹ đẻ, trong đó nàng thuật lại đầu đuôi
nỗi mình nhẫn nhục bấy chầy. Lại dặn dò đứa bé sau khi mình chết thì trao
thư lại cho sư cụ trên chùa. Khi khâm liệm, mọi người mới hay tiểu Kính
Tâm là đàn bà, và ai nấy đều nhận thấy rằng sự chịu đựng của nàng từ bấy
đến nay quả là cùng cực. Để tỏ lòng hối hận, sư cụ chùa Vân bên cho lập
một đàn chay cầu cho nàng được siêu sinh tịnh độ. Dân làng còn bắt Thị
Mầu phải để tang và bắt phải trả mọi chi phí ma chay. Hôm cử hành đàn
chay, thì trên trời, giữa một đám mây năm sắc, đức Phật Thiên Tôn hiện ra
phán truyền cho Kính Tâm thành Phật Quan Âm.
Ngày nay, để chỉ mối oan to lớn, người ta thường bảo "oan Thị Kính", là từ
truyện này mà ra[1].


KHẢO DỊ


Trong truyện Quan âm Thị Kính theo diệu kể hạnh của nhà chùa thì sau khi
Thị Kính thành Phật, ông bà họ Mãng và đứa bé cũng được lên tòa sen, còn
Thiện Sĩ thì hóa thành chim vẹt hầu ở bên cạnh.

"... Truyền cho nào tiểu Kính Tâm,
Phi thăng làm Phật Quan âm tức thì.
Lại thương đến đứa tiểu nhi,
Lên tay cho đứng liền khi bấy giờ.
Kìa như Thiện Sĩ lờ đờ,
Cho làm chim vẹt đứng nhờ một bên.
Độ cho hai khóm thung huyên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.