KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1970

thơm còn ôm ở ngực. Cả nhà họ Lý xúm quanh khóc nức nở. Câu chuyện
đưa lên quan. Bấy giờ coi việc kinh thành có quan thiếu sư họ Trần. Nhìn
thấy chiếc giày trong tay xác người trẻ tuổi, ông đoán đây hẳn là một vụ án
về tình duyên. Bèn sai người đem chiếc giày để đi tìm chủ nhân của nó.
Không bao lâu đến nhà họ Trương, họ đã tìm ra cô gái. Nghe tin người yêu
nằm chết bên cầu, cô gái họ Trương kinh ngạc và bội phần đau xót. Nàng
không đợi viên sai nhân bắt mình ướm giày nữa mà cầm luôn chiếc còn lại,
ra thú thực với thiếu sư, và xin quan cho mình được phép đến than khóc
trước người bạc mệnh. Đến nơi, giữa đám người đông nghịt, nàng chen đại
vào, gục đầu vào thây chàng than khóc rất thảm thiết.

Không ngờ "âm dương cảm cách", Lý Quốc Hoa như được truyền hơi thở,
tự nhiên bừng tỉnh rồi vùng ngồi dậy y như sau một cơn mê. Nhà họ Lý
khôn xiết mừng rỡ, lạy tạ quan thiếu sự họ Trần. Thiếu sư xoa tay vui vẻ
nói:
- Đôi lứa xứng đôi đấy, còn đợi gì mà không cho họ kết hôn với nhau. Ta vì
vụ này vô tình trở thành mụ mối cho hai nhà.
Cả hai gia đình vui vẻ nhận lời. Thế là sau một tiệc cưới mà tiếng đồn vang
dậy kinh thành, chàng và nàng trở thành vợ chồng[4].


KHẢO DỊ


Truyện này đã có người dặt thành thơ thất ngôn cổ phong chữ Hán mà Lê
Quý Đôn trong Toàn Việt thi lục xếp vào văn học đời Trần.
Có những đoạn miêu tả khá đẹp, như: (dịch)

Ai ngờ việc đời khó vừa ý,
Kim Ngô cầm chân chàng họ Lý.
Cô nàng đêm ấy một mình ra,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.