KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1990

Chẳng bao lâu thói quen đã trở lại. Nhưng vì thương con, nàng tiên vẫn nấn
ná chưa chịu về trời.

Lật bật đã sắp đến ngày về của chồng. Nàng quyết định phải ra đi. Một buổi
chiều, nàng tiên làm một mẻ rất nhiều bánh. Sáng hôm sau, mẹ đưa con vào
buồng, dặn: -"Con ở nhà hễ khi nào đói thì vào buồng lấy bánh mà ăn đừng
có đòi mẹ nhé!". Rồi mẹ gài lên áo con một chiếc lược và dặn:

- Con nhớ giữ lấy lược cho cha nghe!

Dặn đoạn, nàng tiên vỗ cánh bay bổng lên không trung.

*

* *

Người chồng trở về thấy mất vợ, lại thấy lược vợ cài vào áo con thì đoán ra
nông nỗi: con chim trời đã về tổ cũ. Từ đấy cha con cui cút, lòng anh buồn
rười rượi; thằng bé vắng mẹ kêu khóc đêm ngày. Một hôm, chàng lại bế
con tìm lên giếng tiên. Chàng vẫn nhớ con đường đi ngày nọ xuyên qua
mấy khu rừng sâu. Nhưng lần này cây cỏ rậm rì che kín hết lối. Chàng tìm
mãi hết ngày này sang ngày khác. Cuối cùng chàng cũng lần tìm ra chốn
cũ. Lập tức chàng đưa con đến nấp bên bờ giếng tiên, hy vọng sẽ được gặp
lại vợ ở đây. Chờ mãi đến trưa hôm sau, cha con mới thấy một bà già từ
trên trời xách thùng xuống múc nước. Từ chỗ nấp bước ra, chàng trai nắm
lấy thùng cầu khẩn:

- Hỡi bà tiên! Bà hãy thương tôi giúp cho tôi một việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.